Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Lan Hân ở đầu dây bên kia cười khanh khách, tiếng cười thanh thúy như chuông bạc, tiếng cười rất thoải mái, rất vui vẻ: “Chị đang rất vui, chưa bao giờ chị vui như vậy.”

Ồ, không kết hôn với Kiều Mạc Khiêm lại vui đến thế à? Ha, Kiều Mạc Khiêm thật đáng ghét.

Kiều Mạn Phàm hỏi: “Chị không thích anh trai em hả?”

“Anh của em là người tốt, không tệ, nhưng chị muốn sống cuộc sống mình muốn, sống theo trái tim mình, kế thừa gia nghiệp, làm một người mạnh mẽ.” Chu Lan Hân miễn cưỡng phát cho Kiều Mạc Khiêm một tấm thẻ người tốt.

Trên thực tế, ngay cả thẻ người tốt cô ấy cũng chẳng muốn phát. Nhưng dù sao hắn ta vẫn là anh trai của Mạn Phàm, Lan Hân cũng không tiện nói xấu.

Kiều Mạn Phàm không nhịn được ngửa đầu, tại sao mấy người đều không tình nguyện, không cam lòng kế thừa gia sản? Kế thừa gia sản uất ức như vậy sao?

Suy nghĩ của những người có tiền luôn khác với suy nghĩ của những người bình thường như họ.

Cô còn đang chờ hai người này kết hôn. Kết quả, Chu Lan Hân xoay người thừa kế gia nghiệp và biến thành một người phụ nữ mạnh mẽ.

Tình hình phát triển thật sự không thể tưởng tượng được.

Kiều Mạn Phàm nói: “Vậy chúc mừng chị nhé, chị cố lên.” Xem ra kế thừa gia nghiệp là một việc vô cùng vất vả.

“Ừm, chị sẽ cố. Mà em rảnh không? Chị có quà muốn tặng em.” Chu Lan Hân hỏi.

“Chị khách khí với em cái gì? Quà thì muốn tặng lúc nào chả được, chị cứ làm việc đi, rảnh rỗi em đến thăm chị.” Chu Lan Hân cần thời gian để trở thành người quản lý của công ty.

“Được, vậy em nhất định phải đến đó nha. Em có thể đến công ty của chị, tiện thì mang theo một ít đồ ăn nữa.” Chu Lan Hân nói.

Kiều Mạn Phàm hơi do dự: “Em đến công ty tìm chị không tốt lắm, thanh danh của em kém như vậy, có thể sẽ liên lụy đến chị.”

Bây giờ, Tư Thừa Trạch vẫn còn bị antifan bôi đen. Chỉ vì cậu ta hơi thân thiết với cô nên bị người ta nghi ngờ nhân phẩm có vấn đề và lý do là người chia theo nhóm vật họp theo loài.

“Chị không quan tâm. Em là bạn của chị. Bọn họ không hiểu em, chẳng lẽ cũng chị không hiểu em sao?” Chu Lan Hân cũng không thèm để ý, nói.

Cô ấy phải đối mặt với quá nhiều vấn đề. Do đó, vấn đề của Kiều Mạn Phàm cũng không quá to tát.

Mạn Phàm rất cảm động: “Chị à, chị thật tốt.” Người tốt như vậy, Kiều Mạc Khiêm không đủ tư cách.

Chu Lan Hân cười nói: “Vậy em nhất định phải thích chị nhiều hơn đấy.”

Kiều Mạn Phàm gật đầu: “Tất nhiên rồi ạ.”

Cúp máy, mẹ Kiều nhìn cô và hỏi: “Tình hình thế nào?”

Kiều Mạn Phàm cân nhắc một chút: “Đại khái chắc là chị bé nhà họ Chu không thích anh Khiêm.”

"Ôi, anh trai con cũng nói như vậy.” Mẹ Kiều hận rèn sắt không thành thép: “Thật không có tiền đồ, có phải anh trai con chẳng có chút hấp dẫn nào không?”

Mạn Phàm thấy Kiều Mạc Khiêm đang từ trên lầu đi xuống. Còn mẹ Kiều vẫn đang lải nhải không ngớt: “Cho nó ăn cơm nhiều năm như vậy, cao ráo trắng trẻo mà không có đầu óc! Làm một thằng đàn ông, vậy mà chẳng có lấy một cô gái yêu thích, thật sự quá thất bại!”

Kiều Mạn Phàm: Ờm ...

Lời này sao nghe hơi quen quen. Nào là con không có một đứa con trai nào thích, rồi thì con là một đứa con gái thất bại và bây giờ ngược lại.

Kiều Mạc Khiêm bưng ly nước, mặt không chút thay đổi đứng ở phía sau bà Kiều và nghe mẹ lảm nhảm.

Bà Kiều vô thức nói xấu con trai, Kiều Mạn Phàm nói: “Mẹ ơi, anh không tệ như mẹ nói vậy đâu.” Kiều Mạc Khiêm vẫn rất giỏi việc kiếm tiền.

Trên thực tế, Kiều Mạc Khiêm muốn tìm phụ nữ rất dễ dàng, dù sao hắn ta cũng có tiền. Chỉ cần là người có tiền, cơ hội lựa chọn sẽ vô cùng nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK