Cho dù cuối cùng có phải bồi thường hợp đồng thì luật sư khẳng định sẽ đứng về phía cô, cố gắng kiếm về cho cô càng nhiều lợi ích cũng như giảm thiểu thiệt hại đến mức tối thiểu, nỗ lực làm giảm số tiền bồi thường lại.
Quá toẹt vời, quá nice xừ!
Tổng giám đốc Lý nghẹn một bụng đầy bực bội. Cô ta làm như vậy là đang trực tiếp lấy gia thế ra đè ép người khác, thật sự làm người ta khó chịu nhưng lại cực kỳ có hiệu quả.
Tính khí đại tiểu thư được thể hiện rõ ràng, mẹ nó thật.
Tổng giám đốc Lý nở một nụ cười gượng gạo cực kỳ miễn cưỡng với Kiều Mạn Phàm: “Nếu như cháu không đồng ý việc phân chia thì có thể bàn bạc lại mà.”
“Ồ, thế giờ chia như nào?” Kiều Mạn Phàm nói một cách tùy ý như kiểu hoàn toàn không quan tâm đến việc phân chia vậy.
Tổng giám đốc Lý hít sâu vài hơi lấy lại bình tĩnh, quyết định chịu mất một khoản lớn: “Chia năm - năm nha.”
Sắc mặt của Kiều Mạn Phàm trở nên khó coi bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy rõ: “ Chú à, thời đại thay đổi rồi, chú còn chưa tỉnh lại sao?”
Tổng giám đốc Lý rất phiền não. Bây giờ, ông muốn lập tức lật mặt với Kiều Mạn Phàm. Luật sư đâu? Mau đến đây đưa người này đi càng nhanh càng tốt dùm cái.
Ông đã không thể nào hòa nhã mà cười hề hề được nữa rồi: “Thế cháu muốn bao nhiêu?”
Kiều Mạn Phàm: “Thế này đi, chia bảy - ba nhé. Cháu cảm thấy chia như vậy còn tạm chấp nhận được.”
Lý tổng cảm tưởng như có người đập một nhát búa lên mặt vậy, cực kỳ khó chịu: “Cháu cảm thấy tỉ lệ phân chia như vậy là hợp lý sao?”
Kiều Mạn Phàm hỏi ngược lại: “Sao lại không hợp lý? Chú cho rằng gameshow Nhà Có Bảo Bối tới tìm cháu là vì công ty à?”
“Đấy là do nhìn trúng độ hot của cháu mà tìm đến chứ không phải do cái công ty này, cháu nổi tiếng là nhờ vào thực lực đó chú à.”
Đình tỷ: …
Tổng giám đốc Lý: …
Trong lòng con bé này không có một chút chuẩn mực nào cả. Cô tự xem lại mình đi, như vậy cũng gọi là nổi tiếng sao?
Có thể nói gameshow Nhà Có Bảo Bối nhìn trúng độ hot trên người Kiều Mạn Phàm, cộng thêm chuyện mà dân mạng quan tâm nhất bây giờ chính là tình hình quan hệ giữa Kiều Mạn Phàm và bố mẹ ruột.
Để Kiều Mạn Phàm tham gia gameshow cùng bố mẹ ruột vừa hay thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của đám cư dân mạng trong thời điểm hiện tại. Cho dù có chán ghét Kiều Mạn Phàm thì cũng muốn xem rồi thuận tiện chửi rủa cô một chút.
Nhìn thấy cô không chuyên nghiệp như vậy thì còn có ai muốn mời cô làm đại diện thương hiệu nữa chứ? Làm gì còn có nhãn hiệu nào dám mời cô quay quảng cáo đây?
Có thể thấy, gameshow này chắc hẳn chính là thông cáo cuối cùng của Kiều Mạn Phàm, sau này sẽ không còn nữa. Đây cũng là lý do tổng giám đốc Lý tiến hành nghiền ép lấy nốt những lợi ích còn lại, cắt khóm rau hẹ cuối cùng.
Bây giờ, tầm nhìn của gốc rau hẹ này vô cùng hạn hẹp mà lại dương dương đắc ý, căn bản không biết kết cục thê thảm của bản thân mà còn ở đây tranh luận việc phân chia với ông.
Thật muốn nhìn thấy bộ dạng sau này cô ta khóc lóc van xin đòi thông cáo. Mà cô ta cũng không phải con gái ruột của nhà họ Kiều. Lần này nhà họ Kiều có thể giúp nhưng còn những lần tiếp theo thì sao?
Sớm muộn gì cô ta cũng sẽ bị Kiều gia từ bỏ…
Ông chỉ có tự an ủi như vậy mới có thể cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng bị người ta nắm đầu mà đánh thì vẫn khó nuốt nổi.
Tuy rằng công ty không sợ kiện cáo nhưng mà để hụt mất một khoản tiền cũng khiến tổng giám đốc Lý cực kỳ đau lòng. Cái gì cũng có thể bỏ lỡ nhưng tiền thì tuyệt đối không thể.
“Chia bảy - ba hơi quá đáng rồi.” Tổng giám đốc Lý nói.
Kiều Mạn Phàm lắc đầu: “Không quá đáng. Lần này có lẽ là lần cuối cháu tham gia gameshow. Chú có thể thay đổi góc độ mà suy xét một chút. Tuy bây giờ cháu lấy nhiều tiền nhưng chẳng phải sau này cháu vẫn mang số tiền đó ra làm tiền bồi thường hợp đồng để trả lại cho chú sao?”
Lý tổng muốn trợn mắt trắng ‘có ma mới tin mày’. Nhưng nghĩ như vậy thì trong lòng cũng dễ chịu hơn.
Chẳng qua nếu như thật sự chia bảy - ba thì tổng giám đốc Lý vẫn cảm thấy ấm ức: “Năm - năm nhé.”
Kiều Mạn Phàm: “Vậy cháu sẽ gọi điện cho luật sư, chú và họ thương lượng với nhau nè.”