Chu Lan Hân thấy cũng đã đến lúc, “Chị đi đây, chị phải về rồi.” Kiều Mạn Phàm lập tức nói: “Chị vẫn chưa ăn được mấy đâu. Bây giờ mới giữa trưa thôi, đợi chút đã, em gọi thêm mấy món, chị gói mang đi.” Chu Lan Hân gật gật đầu, “Cũng đúng.” Chu Lan Hân cầm theo một ít đồ ăn rời đi, trước đó còn nói với Kiều Mạn Phàm: “Về sau nếu gặp được hạng mục đầu tư nào tốt ở phía kịch bản điện ảnh, thì có thể nói cho chị biết. Chị cũng sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.