Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành thật thì, chẳng cần xem cũng biết chắc chắn phần bình luận không phải lời gì hay ho.

Rất nhanh, internet với đài truyền hình đều cùng nhau phát sóng.

Chương trình này thật sự rất nổi tiếng, những cơn mưa bình luận với thời gian thật trong từng giây từng phút của video cũng nhanh chóng xuất hiện.

Vốn bốn vị khách mời đã sở hữu rất nhiều fans cùng với các lượt quan tâm theo dõi, nên lượng truyền phát tin tức trên Internet là cực cao.

Internet là sân nhà của giới trẻ, càng nhiều người cũng càng có thú.

Ngay từ đầu chương trình chính là cảnh các vị khách mời ngồi trong xe, phần bình luận lít nha lít nhít, không phải là gọi anh ơi thì là kêu cha mẹ chồng, và còn có bịt mắt nữa.

Bịt mắt là vì lúc ấy che khuất khuôn mặt của Kiều Mạn Phàm.

Kiều Mạn Phàm không thể không xem TV. Quả nhiên, bình luận trong TV thoải mái và mới mẻ rất nhiều, không có câu nào mắng cô cả.

Bà Kiều thở dài, “Thằng bé nhà họ Tư này lớn lên cũng đẹp thật đấy. Khi nó bị bắt cóc lúc còn học cấp ba, ngay cả chỗ đặt chân cũng là khách sạn. Bọn bắt cóc cho thằng bé ăn ngon uống tốt, đến khi thả về vẫn rất tiếc nuối, ôi chao……”

Kiều Mạn Phàm bất ngờ, “Còn có chuyện này cơ ạ?”

Sắc đẹp là tài nguyên khan hiếm, cho nên, dù là bọn bắt cóc cũng không nỡ ra tay mạnh bạo?

Từ xưa đến nay, mỹ nhân vẫn luôn là tài nguyên hi hữu số một. Bạn muốn biết một ngành sản xuất có tiền đồ hay không, có kiếm lời hay không thì phải xem xem người đẹp ở ngành sản xuất này có nhiều hay không.

Tài nguyên sẽ chảy đến nơi có tiềm năng nhất.

Giống như Cảng Thành đã có một khoảng thời gian ngành giải trí phát triển cao độ với rất nhiều mỹ nhân lũ lượt tham gia. Những người đẹp muôn dáng muôn vẻ mĩ miều hoa cả mắt. Sau đó, khi xuống dốc, cũng không còn những mỹ nhân có thể liếc mắt trông coi được nhiều như xưa.

Giới giải trí có người đẹp như Tư Thừa Trạch, chứng tỏ chỗ này vẫn còn rất có tương lai đấy chứ.

“Cũng không phải thế đâu. Lúc về nhà ấy, mặt mày thằng bé hẵng còn hồng hào, hoàn toàn không có vẻ đã bị bắt trói gì cả, và cũng không tạo thành nỗi ám ảnh tâm lý nào hết.” Kiều phu nhân nói, “Lớn lên đẹp là chuyện tốt.”

Lên hình bị béo thêm mười cân. Kiều Mạn Phàm lên hình bị béo một chút, có lẽ là cơ thể này có thể chất dễ tăng cân. Hơn nữa, chuyện cô thích làm khi rảnh rang là chăm ăn, thành ra cuối cùng cũng béo một tí.

Nhưng cũng may, những đường nét trên khuôn mặt rất đẹp nên trông cô vẫn xinh đẹp động lòng người như cũ.

Gương mặt của Kỳ Thụy Gia có lẽ rất bình thường, nhưng lại có một loại thần thái của nghề diễn xuất, cái nét mặt trời sinh để đóng phim. Cậu ta chỉ cần vừa lên hình là ngay lập tức sẽ có thần thái ngời ngời.

Mễ Tinh Châu thì không cần phải nói, khí chất trên người cậu ta toát ra mạnh mẽ, làm người khác quên cả khuôn mặt ấy. Cả người trông giống như bị bao phủ bên trong một vầng ánh sáng mềm mại, ấm áp.

Vưu Bành Bành - cậu thiếu niên tính tình vừa sảng khoái lại còn hoạt bát.

Trước tiên, không nói đến chuyện rốt cuộc chương trình này có thú vị hay không, nhưng giá trị nhan sắc của các vị khách mời thật sự khiến người xem liếm màn hình và làm con tim thổn thức đập loạn nhịp.

Một màn tấn công thị giác đầy mạnh mẽ. Các mỹ nhân trông hoa cả mắt, phồn hoa tựa gấm, đúng thật là có vẻ tốt đẹp của thời kỳ thịnh vượng.

“Mấy cậu trai này lớn lên trông ai cũng đẹp cả.” Bà Kiều đưa lời bình về những vị khách nam với vẻ hiền từ và trìu mến, “Giới giải trí có nhiều người đẹp như vậy quá.”

Bà Kiều cũng hơi có ý định đi vào giới giải trí nhìn thử xem, trong này toàn là những đứa nhỏ tuổi trẻ và xinh đẹp.

Kiều Thiệu Nguyên trợn trắng mắt, nói với hơi hướm phản bác: “Tôi thấy Mạn Phàm là đẹp nhất chỗ này.”

Câu ấy quả là hơi trợn mắt nói dối, bạn cứ nhìn gương mặt của Tư Thừa Trạch sẽ biết.

Bà Kiều cười nói: “Mạn Phàm cũng đẹp.”

Lời nói không đả động được ai đó khiến trong lòng Kiều Thiệu Nguyên hơi tức tối. Thấy vợ mình cứ nhìn chằm chằm mấy thằng nhãi con trong TV thì ông Kiều lại càng khó chịu.

Kiều Mạc Khiêm nhìn chằm chằm TV với nét mặt vô cảm xúc, không nói một lời. Khả năng anh ta không để tâm vào TV, thân thể ở trong lao tinh thần ở ngoài lao.

Bảo một nhân viên văn phòng xem chương trình giải trí đúng thật là khiến cho Kiều Mạc Khiêm thấy khó xử. Dù sao lúc trước,  ngay cả chương trình Nhà Có Bảo Bối này anh ta cũng không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK