Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dạng phụ nữ xứng đôi với con trai mình như vậy, có tiền thì thế nào chứ, một chút tự ái cũng không có, chậc chậc chậc...

Mẹ Kỳ Thụy Gia vẫn bị luôn bị Kiều Mạn Phàm áp chế, bây giờ cảm giác giống như được xoay người, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Tư Thừa Trạch nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được. Chuyện này cậu cũng không biết nên tẩy trắng như thế nào.

Trên mạng có rất nhiều người nói chắc chắn có người đẩy tay phía sau. Hơn nữa Kiều Mạn Phàm không làm người bình thường, đắc tội quá nhiều người, ngoại trừ những người nổi tiếng, chắc chắn còn có đối thủ ẩn mình nào đó.

Mễ Tinh Châu nghiêng đầu nhìn Kiều Mạn Phàm, cũng không biết nên nói gì nữa.

Tình hình rơi vào một khoảng im lặng đến nghẹt thở. Kiều Mạn Phàm chậm rãi uống một hớp nước gạo, như thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì bởi câu hỏi của Vưu Bành Bành cả.

Cô nói với bà Vưu: “Thằng bé còn nhỏ, cháu không để ý đâu.”

Mẹ của Vưu Bành Bành tỏ vẻ rất xin lỗi. Vưu Bành Bành cũng biết mình nói sai, vội vàng xin lỗi, sau đó cúi đầu cắn môi.

Mạn Phàm trấn an cha mẹ Tang, nói: “Không phải chuyện gì lớn, chỉ là con và một người đàn ông nằm trên giường bị người ta chụp được mà thôi.”

Mẹ Tang ôm ngực, mở to hai mắt nhìn Kiều Mạn Phàm, không phải là chuyện gì lớn, chỉ là bị chụp được mà thôi?

Trong lúc nhất thời, cha Tang cũng không biết nói gì. Hồi lâu sau ông mới lên tiếng: “Sao con lại bất cẩn như vậy?”

Cú sốc này cũng quá lớn, cha Tang hoa mắt choáng đầu.

Mọi người: …

Thật sự là không biết nên nói gì.

Kiều Mạn Phàm lại uống một hớp nước gạo. Bây giờ, tình hình đã nóng như lửa thiêu, cô nhìn về phía Vưu Bành Bành nói: “Em hỏi chị tại sao không nấu cơm cho người ta mà lại bò giường hả?”

Vưu Bành Bành: ???

Làm ơn chấm dứt chủ đề này đi, chị ơi!

Kiều Mạn Phàm nói tiếp: “Nấu cơm cho anh ta quá mệt mỏi, anh ta không xứng. Ai biết anh ta ăn cơm có nhận nợ hay không? Vì vậy chị trực tiếp cho anh ta uống thuốc. Thuận tiện, nhanh chóng, tiết kiệm thời gian!”

Mọi người: !!!

Đậu xanh rau má?!!

Cho uống thuốc hả?

Không biết tại sao, tự nhiên bọn họ lại rất đồng tình với Hoắc Sâm!

Thích người ta nên cho người ta uống thuốc?

Cha Tang cũng một lời khó nói hết: “Con, con không thể như vậy, tình cảm phải từ từ bồi dưỡng, không thể dựa vào uống thuốc được đâu.”

Tư Thừa Trạch nhìn bộ dáng không quá để ý của Kiều Mạn Phàm, không nhịn được hỏi: “Cô cho anh ta uống thuốc gì?”

Tráng dương ư? Chẳng lẽ thân thể của Hoắc Sâm không tốt lắm?

A ha ha ha, nếu là như vậy, lần sau nhìn thấy Hoắc Sâm, cậu nhất định phải khịa hắn.

Kiều Mạn Phàm thở dài: “Chỉ là vài viên thuốc ngủ để anh ta ngủ một giấc, rồi hôm sau tỉnh dậy nhận ra chúng tôi nằm chung giường, thế là tôi có thể uy hiếp anh ta, bắt anh ta kết hôn với tôi.”

Mọi người vô cùng cạn lời, đây thật đúng là thủ đoạn vừa độc ác vừa không có não.

Đó hoàn toàn là chiêu trò của nữ phụ độc ác trong phim truyền hình. Có phải Kiều Mạn Phàm đóng vai nữ phụ nhiều quá nên bị ảnh hưởng không vậy?

Vẻ mặt Tư Thừa Trạch có hơi thất vọng: “Tại sao lại là thuốc ngủ?”

Kiều Mạn Phàm trợn tròn mắt, nhìn Tư Thừa Trạch giống như một tên ‘thiểu năng trí tuệ’: “Nếu anh ta tỉnh táo, cậu cho rằng anh ta sẽ nguyện ý hay gì? Nếu anh ta bằng lòng thì tại sao tôi phải bỏ thuốc cơ chứ?”

Mọi người: …

Lý luận rất rõ ràng, không thể phản bác nổi.

Tư Thừa Trạch: “Dưa hái xanh không ngọt, cô xem tình hình bây giờ của cô khó khăn biết bao.” Đúng là không có não, chắc là bị zombie ăn mất rồi.

Kiều Mạn Phàm: “Lúc đó ý tưởng của tôi không phải là dưa này ngọt hay không ngọt gì cả, mà là muốn vặt quả dưa để nó không thể phát triển và thuộc về tôi. Nếu dưa không ngọt thì tôi có thể để nó hỏng, để nó thối rữa, lấy được dưa là ổn rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK