Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Mạn Phàm: “Cũng tạm, dù sao thì chị vẫn là một ngôi sao mà, nên tất nhiên phải chăm sóc da và giữ dáng.”

Tiểu Quả: …

Đây là vấn đề chính sao? Vấn đề là tại sao chị có thể nói một cách hờ hững và lạnh nhạt như vậy? Tình yêu của chị là giả đúng không hả?

Thang máy dừng ở tầng 25, Kiều Mạn Phàm và Tiểu Quả cùng nhau ra khỏi thang máy, tiến vào văn phòng.

Đình tỷ đang ngồi trên chiếc ghế sofa da với tách cà phê trước mặt, vừa nhìn thấy Kiều Mạn Phàm đã lập tức chế nhạo: “Yo, đại tiểu thư đến rồi.”

Kiều Mạn Phàm gật đầu: “Vâng ạ, đại tiểu thư đến rồi, cho em một ly cà phê nhé.”

Tổng giám đốc của công ty quản lý họ Lý. Tổng giám đốc Lý là một người trung niên, hay cười hề hề, bụng bự, trắng trẻo mập mạp, nhìn giống như Phật Di Lặc vậy, nhân hậu dễ gần.

Nhân hậu dễ gần cái rắm! Người lăn lộn trong giới giải trí, làm sao có thể không dính ít nhiều tro bụi được?

Chả có người nào tốt mà làm ra một cái hợp đồng vừa hà khắc vừa bóc lột như vậy cả. Công ty quản lý không xem nghệ sĩ trong tay họ là người mà là công cụ kiếm tiền, hận không thể mang nghệ sĩ ép thành nước.

Tổng giám đốc Lý cười ha hả hỏi Kiều Mạn Phàm: “Tiểu Mạn, dạo này thế nào?”

Kiều Mạn Phàm thản nhiên nói: “Lý tổng nghĩ thể nào?”

“Cô xem hợp đồng một chút đi, nếu không có vấn đề gì thì ký tên.” Tổng giám đốc Lý ôn hòa nói.

Kiều Mạn Phàm đặt cốc cà phê xuống, cầm bản hợp đồng, là hợp đồng về gameshow Nhà Có Bảo Bối.

Kiều Mạn Phàm lật vài trang, để lại hợp đồng xuống bàn: “Không có hứng thú.”

Tổng giám đốc Lý không hề tức giận: “Cháu gái, cháu phải suy nghĩ về hợp đồng cháu đã ký với công ty.”

Kiều Mạn Phàm liếc mắt: “Chương trình này trả mười triệu, vậy tôi được bao nhiêu?”

Tổng giám đốc Lý: “Chia chín – một.”

“Tôi chín chú một?” Kiều Mạn Phàm nhướng mày, nếu như chia theo tỉ lệ này thì cô có thể thử một lần.

Tổng giám đốc Lý lắc đầu: “Không phải, công ty chín, cô một.”

Kiều Mạn Phàm ha ha cười lạnh, mười triệu mà cô chỉ có thể nhận được một triệu, sau khi nộp thuế cho đất nước, cha mẹ Tang và cô ba người còn lại chưa tới một triệu, một người chưa được ba trăm ngàn.

Mà công ty quản lý không làm cái gì cũng có rất nhiều tiền chảy vào tài khoản.

Quá vô sỉ, cô là người tham gia chương trình, là người bị khán giả mắng chửi, không rõ sống chết, có khi còn bị mấy anh da đen bỏ vào quan tài khiêng đi, cuối cùng nhận được vài đồng, ha ha ha.

Kiều Mạn Phàm nổi giận, đến việc chia bốn – sáu còn không được, làm cái rắm!

“Chậc chậc, muốn từ trên người tôi hút máu, tôi bị người ta chửi bới, bị cư dân mạng tấn công, cuối cùng tôi chỉ nhận được chừng đó tiền. Nếu mọi người đã tuyệt tình như vậy thì tôi cũng dọn hàng không làm.” Kiều Mạn Phàm uống một ngụm cà phê, cô không thích hợp với giới giải trí hỗn loạn này.

Cô không thể chịu đựng được!

Tổng giám đốc cau mày, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc: “Cô đã ký hợp đồng.”

Kiều Mạn Phàm khoanh tay: “Chuyện này không thành vấn đề, vừa lúc tôi đến đây rồi, chúng ta hủy hợp đồng đi.”

“Hủy hợp đồng cũng được, nhưng tiền bồi thường một xu cũng không thể thiếu.” Có thể từ trên người một nghệ sĩ bất tài lấy được số tiền cuối cũng đã là rất tốt.

Chỉ tiếc lượng người theo dõi đông đảo của Kiều Mạn Phàm.

“Chú cho rằng tôi sẽ cùng chú bàn chuyện tiền bồi thường hợp đồng sao? Không phải tôi đâu.” Kiều Mạn Phàm lấy ra chiếc điện thoại di động hợp kim titan 8848, bắt đầu gọi điện thoại.

“Này anh trai ơi, anh ăn chưa? Anh đói bụng nhớ ăn cơm nhé. Anh nóng không? Nóng thì nhớ bật điều hòa nha. Anh mệt không? Có buồn ngủ thì nhớ uống cà phê nè…” Kiều Mạn Phàm đầy lo lắng ấm áp hỏi han, bla bla một lúc.

Nghe vậy, sắc mặt của tổng giám đốc Lý và Đình tỷ trở nên hơi khó coi. Nhưng nghĩ đến hợp đồng do chính tay Kiều Mạn Phàm ký, tổng giám đốc Lý bình tĩnh lại hơn nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK