Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công ty có nhiều tài nguyên như vậy, người đại diện càng phải vì nghệ sĩ của mình mà tranh thủ từng cái một, lựa chọn cho “gà cưng” dưới trướng tài nguyên tốt một chút, chất lượng một chút, để cho các nghệ sĩ dưới sự quản lí của mình cống hiến nhiều hơn cho công ty.

Nhưng bạn “flop” thì bạn không có tư cách “bắt” tài nguyên, không có tài nguyên thì sẽ không “nổi tiếng” và cũng không có tư cách lựa chọn tài nguyên chất lượng, vậy thì bạn càng không có cơ hội xuất đầu lộ diện luôn ha.

Thật sự là vòng tuần hoàn ác tính mà.

Nhìn thấy thái độ của chị Đình, nghệ sĩ nọ không nói tiếng nào, trực tiếp đi ra ngoài. Chị Đình thở dài nhẹ nhõm, nhưng chị ta thật sự cảm thấy bất lực, cuối cùng đành làm qua loa cho có lệ.

Sau khi nghệ sĩ đó ra ngoài, anh ta lập tức nói với mấy người khác đang ngồi chờ: “Trông cậy vào chị ta không được, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình, tự nghĩ cách thôi, chứ cái đà này tôi sẽ cạp đất mà ăn mất.”

Đây là người đại diện kiểu gì vậy.

Luôn cảm thấy người này coi thường, ghét bỏ những nghệ sĩ như họ. Họ còn ghét người đại diện không có năng lực đấy. Người gì đâu cả ngày chẳng làm gì, cứ như đang mộng du.

Tài nguyên của công ty, cho dù chỉ là quảng cáo ở trung tâm mua sắm thôi, người đại diện mà không tranh thủ thì “cháo” cũng không có mà húp.

Cũng không biết đầu óc suy nghĩ cái gì, khó trách Kiều Mạn Phàm ở trên mạng bị người ta “tế” nhiều như vậy, ít nhiều cũng do người đại diện.

Đáng thương quá, bọn họ đáng thương, Kiều Mạn Phàm cũng đáng thương, nhưng dù sao thì Kiều Mạn Phàm cũng nổi tiếng, mặc dù là nổi vì tiếng xấu.

Hảo cảm của mấy nghệ sĩ đó đối với Kiều Mạn Phạm tăng lên không ít, thật là chịu khổ bởi chị Đình lâu rồi.

"Tôi là vũ đạo. Tôi đi ra ngoài tìm xem có chỗ nào thiếu người không."

"Thế tôi đi đoàn phim đóng vai quần chúng vậy." Tự mình cứu mình.

Nhưng cứ nghĩ đến tương lai lăn lộn, người khác đều xem đó là công lao của chị Đình, mẹ nó cứ cảm thấy tức nghẹn kiểu gì ấy.

Ngồi mát ăn bát vàng, không làm gì cả, vậy mà vẫn được lợi, tức quá, thật là khó chịu.

Mặc dù chưa có nghệ sĩ nào nổi tiếng cả, nhưng cứ nghĩ đến việc sau khi nổi tiếng mà chị Đình muốn lợi dụng thì sẽ rất khó chịu, điều đó cho thấy họ coi thường chị ta như thế nào.

Nhưng họ chỉ là những nghệ sĩ mới vào nghề, chưa đủ tư cách tranh luận với công ty để thay đổi người quản lý, nếu họ không kiếm được tiền cho công ty thì công ty sẽ không để ý tới họ.

Một nghệ sĩ hỏi: "Chúng ta có thể đến tìm Kiều Mạn Phàm không? Dù sao cũng là nghệ sĩ dưới trướng, cũng coi như là ‘tình cảm đồng hương."

Người nghệ sĩ này bỗng nhiên nhận được ánh mắt quan tâm của người khác, mọi người nhìn cô ấy như kiểu nhìn đứa trẻ thiểu năng, tràn đầy yêu thương, não tàn này, tìm Kiều Mạn Phàm làm gì?

Kiều Mạn Phàm không phải là người đại diện của họ, dường như bây giờ cô ấy không còn liên quan gì đến chị Đình hết. Tìm Kiều Mạn Phàm hỗ trợ, nếu người ta giúp thì là người tốt, còn không giúp mới là người bình thường.

Mà họ cũng không dám đi tìm Kiều Mạn Phàm, hiện tại tâm trạng của Kiều Mạn Phàm khá tệ, từ trong thư của luật sư cho thấy cô ấy chính là một người có thù tất báo.

Dựa vào người khác cũng không được, bây giờ ai cũng không giúp được họ, họ chỉ có thể tự mình nỗ lực.

Mấy nghệ sĩ tản ra, ai làm việc đó, mà chị Đình vẫn ở trong văn phòng, cũng không biết suy nghĩ cái gì, thở ngắn than dài.

Kiều Mạn Phàm tính đi tới Hiệp Hội Ăn Uống, thật sự là buổi tối sư phụ già đã thúc giục một lần, buổi sáng lại thúc giục một lần nữa.

Kiều Mạn Phàm để tài xế đưa cô đi, không có xe nên cô chỉ có thể làm phiền tài xế của gia đình thôi.

Xe rẽ trái rồi rẽ phải, rốt cuộc cũng tìm được đến nơi. Nơi này rất yên tĩnh, phong cách kiến trúc kiểu vườn cổ điển Tô Châu (Tô Châu Viên Lâm), diện tích cũng vô cùng lớn.

Kiều Mạn Phàm thở dài, hiệp hội này hình như rất có tiền, chẳng lẽ còn thiếu hội phí của mình sao?

Kiều Mạn Phàm đi vào trong vườn thì phát hiện có một cái sân rất rộng lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK