Dưới sự tẩy não không ngừng của Kiều Mạc Khiêm, Kiều Mạn Phàm cũng bắt đầu hoài nghi bản thân không bình thường, tốt thôi, bản thân mình thực sự không bình thường. Cô không phải Kiều Mạn Phàm ban đầu, không phải cùng một người thì làm sao có thể làm được thiên y vô phùng. Ngẫu nhiên lộ ra một ít sơ hở thì càng có sức thuyết phục, nếu Kiều Mạc Khiêm cảm thấy mình có bệnh, vậy thì có bệnh thôi. Kiều Mạn Phàm đọc thứ buồn tẻ một hồi, mí mắt không mở ra được,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.