Đừng có ỷ vào gia thế của mình mà ức hiếp người bình thường. Đừng tưởng rằng có tiền có quyền là có thể tùy tiện bắt nạn người ta.
Một số người bỏ qua sự thật, không thèm để ý tới chân tướng mà chỉ lo đặt cái mông của mình ngồi ở đó.
Chỉ nhìn gia thế, không cần biết đúng sai. Có người chỉ thấy Kiều Mạn Phàm kiện tụng người thường. Cho dù mấy người kia có tạt sơn thì sao? Cô ta có tiền có thế, còn người bình thường thì đáng thương như vậy, những người khác nên hiểu cho hoàn cảnh của họ chứ!
Rồi bàn luận từ sự việc này đến sự bất công của xã hội, càng nói về nó càng thấy xã hội một mảnh đen tối.
Và có rất nhiều người như vậy.
Tư Thừa Trạch nhìn những lời nhận xét này, vẻ mặt và cái nhìn của cậu ta ánh lên sự chế giễu và khinh thường.
Bọn này có phải là người nữa không, hay là trùng đế giày vậy?
Trong đầu mấy người này có cái gì thế?
Chậc chậc, não là thứ tốt nhưng tiếc là bọn họ không có. Nếu bạn làm sai thì chính là làm sai, bấu víu bất cứ điều gì khác chỉ là ngụy biện.
Người này cuối cùng cũng khôn ra. Thay vì kéo Tư Thừa Trạch xuống nước cùng để phải đối mặt với đạn đại bác của hai người, họ đã chọn tập trung đối phó với chính chủ.
Những tiếng khóc lóc kêu gào này thật ghê tởm. Con gái của bà đã làm sai do bà không biết cách giáo dục. Trái lại, bà còn đổ lỗi cho người khác vì đã phá hoại con gái bà.
Người mẹ đó làm những việc này chẳng qua là để con gái thoát khỏi sự trừng phạt. Con người ta rất khó nhận ra lỗi lầm của chính mình.
Vưu Bành Bành trọc đầu lo lắng hỏi: "Tình hình này không tốt lắm, bà ta đang chi phối hướng đi chung của dư luận."
Những người này nghĩ rằng, họ đã làm sai điều gì đó thì chỉ cần xin lỗi là được rồi và không phải trả bất kỳ giá nào cả. Có khi họ còn thấy xin lỗi là một việc rất mất mặt.
Chuyện xảy ra với Kiều Mạn Phàm khiến bầu không khí của cả đoàn phim trở nên căng thẳng. Và có không ít người rất quan tâm đến cô.
Còn về việc họ đứng về phía nào thì chắc chắn phải đứng về phía Kiều mạn Phàm, vì không ai biết liệu chuyện này có ảnh hưởng đến đoàn phim hay không.
Người ít lo lắng nhất là Tư Thừa Trạch, anh ta nói với đoàn phim với tư thế “người từng trải”: "Cô ấy không cần các người lo lắng, còn có nhà họ Kiều nữa. Nhưng nếu mấy người không làm tốt bộ phim này, khiến cô ấy bị lỗ vốn thì tôi nghĩ hoàn cảnh của mấy người còn khó khăn hơn đấy."
Trình Hữu: …
Nữ chính Lý Tiên Nhi hỏi, "Liệu cô ấy có thắng không?"
“Chuyện này rõ ràng như vậy, hiển nhiên là cô ấy sẽ thắng nên có mấy người mới nhảy loạn lên.” Bằng không thì bà mẹ này sẽ chẳng bắt đầu cuộc chiến dư luận. Mục đích để cho nhiều người đứng về phía mình hơn và cố gắng sử dụng nó khiến cho Kiều Mạn Phàm thỏa hiệp.
Khi Mạn Phạm nhìn thấy Weibo của người mẹ này, trong lòng không có chút dao động. Thậm chí, cô còn muốn bật cười, vậy thôi sao?
Còn tưởng rằng các ngươi có thể làm ra cái gì?
Kiều Mạn Phàm trực tiếp đăng trên Weibo: [Hình ảnh.jpg, hình ảnh.jpg].
Cô lười tranh luận với các bạn quá nên cô trực tiếp đưa ảnh lên. Những ảnh này đều là ảnh chụp màn hình từ diễn đàn, đều là nhận xét của con gái bà ta.
[Kiều Mạn Phàm thật rẻ tiền. Làm sao một con tiện nhân như cô ta có thể ** Trạch Trạch được? Ngay cả khi cô ta cởi quần áo ra, Trạch Trạch cũng không thèm nhìn cô ta.]
[Cha mẹ Kiều Mạn Phàm sinh ra một con đ* thế này, đúng là một tội ác tày trời. Cô ta chẳng qua chỉ là may mắn được người giàu nhận nuôi thôi, chứ bản chất vẫn là tiện nhân, là hạng hạ lưu.]
[Trạch Trạch quá đau khổ khi vướng vào một người phụ nữ như vậy. Nhưng tiếc là em không thể giúp gì cho anh được, Trạch Trạch à...]
Có rất nhiều bình luận, tất cả đều mang giọng điệu căm thù Kiều Mạn Phàm. Khi nói đến việc cô được người giàu có nhận làm con nuôi thì cách nói rất chua ngoa.
Nào là tiểu nhân, nào là hạng hạ lưu. Người nhìn thấy đều có cảm giác vô cùng khó chịu. Ai có thể nghĩ rằng đây là những lời phát biểu của một đứa trẻ, cả đầu bị vẩn đục và chỉ toàn thứ hư vinh.
L