Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Mạn Phàm: “Được rồi, tôi đồng ý.” Kiếm tiền không phải là chuyện dễ dàng, về phần nấu cơm gì đó, cô tin tưởng bản thân có thể làm được.

Kiều Mạn Phàm cúp điện thoại, lập tức gọi điện thoại cho Trình Hữu: “Mau chuẩn bị hợp đồng thật kỹ, tôi sẽ đưa cho Tư Thừa Trạch.”

Cảm ơn anti-fan của Tư Thừa Trạch. Đúng thật là năng lượng trên thế gian được bảo toàn, có người chịu thiệt chịu khổ, như vậy sẽ có người được hưởng lợi. Tóm lại, trong chuyện này, cô được hưởng lợi.

Trình Hữu vô cùng kinh ngạc, ngây người một lúc lâu mới hỏi: “Hai người đang quen nhau thật sao, mấy lời trên mạng nói đều là sự thật ư?”

Mạn Phàm: ???

Sao suy nghĩ của Trình Hữu lại nhảy đi đâu thế, đột nhiên lại xào CP.

Anh chàng còn nói thêm: “Nếu không phải hai người đang hẹn hò thì sao Tư Thừa Trạch lại có thể tới đoàn làm phim nhỏ này được chứ?” Đây rõ ràng là cậu ta đến làm sân khấu cho Kiều Mạn Phàm. Nếu không, chả nhẽ Tư Thừa Trạch còn có mưu đồ gì sao?

Chắc chắn là vì Kiều Mạn Phàm, không phải vì người thì cũng vì tiền, dù sao cũng chỉ có hai thứ như vậy.

“Thù lao đóng phim bao nhiêu?” Trình Hữu hỏi: “Nếu như quá cao, chúng ta sẽ không trả nổi.”

Mạn Phàm: “Năm trăm nghìn.”

Trình Hữu sợ ngây người, thật hay giả?

Vậy mà chỉ cần năm trăm nghìn?

Với gương mặt thương hiệu và độ hot của Tư Thừa Trạch, thế mà chỉ cần năm trăm nghìn, rẻ như vậy sao?

Chắc chắn là vì Kiều Mạn Phàm, còn năm trăm nghìn này thật ra chỉ mang tính biểu tượng. Nói thật, số tiền này đối với địa vị của Tư Thừa Trạch mà nói, thật sự quá bèo bọt, có thể nói là miễn phí.

Niềm vui của kẻ có tiền đúng là người nghèo như hắn không thể tưởng tượng được.

Lúc trước, bản thân còn hoài nghi rằng kim chủ ba ba có ý nghĩ bất chính với mình. Kết quả, người ta lại thông đồng với một mỹ nam khác.

Vẫn hơi mất mát trong tim nha!

Mất mát thì mất mát, nhưng hợp đồng vẫn phải làm, phải nhanh chóng lôi kéo Tư Thừa Trạch, mặc kệ rốt cuộc Tư Thừa Trạch có nghĩ gì đi nữa.

Nếu đã có một người, nói không chừng cô cố gắng thêm chút nữa sẽ có thể khiến một kịch bản nhỏ tụ tập nhân vật đỉnh cấp thì sao?

Kiều Mạn Phàm bắt đầu gọi điện thoại cho Vưu Bành Bành: “Bành Bành à, em đang làm gì vậy?”

Vưu Bành Bành không nghĩ tới Kiều Mạn Phàm lại gọi điện cho mình. Nhìn thấy gió tanh mưa máu trên mạng, cậu thật sự hơi sợ hãi, dính líu với chị ấy còn khủng bố hơn so với tưởng tượng.

Trước đó Tư Thừa Trạch có rất nhiều fan nữ, lúc nào cũng gọi anh ta là ‘chồng’, nhưng bây giờ lại xuất hiện rất nhiều anti-fan.

Vâng, có lẽ tất cả đều là do Kiều Mạn Phàm mang đến.

“Chị Kiều, sao vậy, có chuyện gì sao?” Vưu Bành Bành cẩn thận hỏi.

Kiều Mạn Phàm hỏi: “Em có thời gian rảnh không, chị có một kịch bản nhỏ, trong đó có một nhân vật rất phù hợp với em. Em có thể xem thử, xem xong thì báo lại chị. Không cần biết em đồng ý hay không nhưng kịch bản em nhất định phải xem đấy nhé.”

Liên quan đến công việc, Vưu Bành Bành gật đầu: “Em biết rồi, nhưng em không biết em có rảnh không đâu nhe. Em chỉ có hai tháng, sắp phải đi học lại rồi.”

Vưu Bành Bành vẫn còn đang đi học, học ở học viện điện ảnh và truyền hình. Mặc dù đã là ngôi sao nhí nhưng cậu vẫn cần phải học tập và nghiên cứu thêm.

Mạn Phàm gửi kịch bản online cho Vưu Bành Bành, dặn dò: “Nhất định phải xem đó nha.”

Vưu Bành Bành: “Em biết rồi.”

Cúp điện thoại, Vưu Bành Bành hỏi mẹ: “Chị Kiều mới gửi cho con một kịch bản, chỉ hỏi con có thể tham gia diễn hay không?”

Bà Vưu bình thản nói: “Con muốn diễn thì cứ diễn, không muốn diễn thì thôi, rối rắm cái gì, đừng suy nghĩ nhiều quá.”

“Bành Bành, con phải suy nghĩ giống như khi con còn bé, không nên bị ảnh hưởng bởi quá nhiều thứ. Làm hay không làm, đơn giản như vậy thôi.” Bà Vưu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK