Kiều Mạc Khiêm cau mày, nhìn Kiều Mạn Phàm đang giống như sâu bướm vặn qua vặn lại, cả người gã đều không tốt: “Mày có thể nói chuyện bình thường không, éo éo như vậy làm gì, ngoan ngoãn ngồi xuống, ngồi có tướng ngồi, đứng có tướng chiến.” Kiều Mạn Phàm trợn mắt, ngồi xuống. Bây giờ Kiều Mạc Khiêm đã trở thành một ông già giáo điều và cứng nhắc, rất rập khuôn và nghiêm túc. Kiều Mạn Phàm sau khi dập đầu học thuộc vài câu, thật sự không thể nhớ thêm được nữa. Thứ khô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.