Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Mạn Phàm thấy rằng mình đã được nhận sự tôn trọng về mặt sắc đẹp.

Lưu Ái Viện đã cảm nhận được nguy cơ nên mới có chuyện này xảy ra.

Ôi, sắc đẹp của tôi. Tôi đúng là hồng nhan họa thủy mà. Ái chà chà, trong lòng cô còn hơi thầy kích động đây.

Kiều Mạn Phàm đột nhiên hơi thấu hiểu được cảm giác vui sướng của được Cam Manh. Khi bản thân biến thành tình địch giả tưởng trong tình yêu của người khác.

Cảm ơn chị đã khẳng định vẻ đẹp của tôi.

Kiều Mạn Phàm sẽ dùng ánh mắt như đang xem diễn để xem Lưu Ái Viện muốn nói gì với mình. Tỏ vẻ mạnh mẽ, trắng trợn công khai biểu thị chủ quyền, rằng Phó Xán là của chị ta, đe dọa cô tránh xa gã ra.

Hãy sẽ tỏ vẻ yếu đuối, sẽ làm như bị bệnh sắp chết, dạo này cô đừng cướp đi Phó Xán vì chị ta sẽ không sống thiếu gã?

Kiều Mạn Phàm thật sự rất tò mò không biết Lưu Ái Viện sẽ áp dụng loại hình nào.

Lưu Ái Viện hỏi: “Cô có hiểu về Phó Xán không?” Chị ta chẳng quan tâm về câu trả lời của Kiều Mạn Phàm, tự nói tiếp: “Lúc Phó Xán mới đến nhà tôi, nó là một đứa trẻ có ánh mắt tàn nhẫn quyết tử. Thằng bé không thích nói chuyện chỉ thích ở một mình.”

“Cha của tôi đã mất rất nhiều thời gian mới có thể khiến cho nó có cảm giác hứng thú với nấu nướng. Mà tôi cũng không ngừng giao lưu, trò chuyện và dõi theo nó từ một đứa trẻ bình thường trở thành một người toả ánh dương.”

Kiều Mạn Phàm: À, mị hiểu rồi, đây là sự quyến rũ của nuôi từ bé.

Thanh mai trúc mã, một người đang ở trong bóng tối và được một chị gái cứu vớt. Nghe mới thấy quan tâm và ấm áp làm sao.

Nhưng cái dáng vẻ của Phó Xán thật sự là…

Chẳng lẽ không hiểu được thật?

“Nội tâm của Phó Xán cực kỳ bảo thủ. Trong lòng nó có một cánh cửa rất dày mà người bình thường không ai có thể tiến vào.” Mà chị ta thì có thể, Lưu Ái Viện tự nhủ thầm.

Chị ta nhìn thấy, Kiều Mạn Phàm nhìn chằm chằm vào mình với vẻ nghe kể chuyện, không khỏi nhíu mày. Chẳng lẽ từng đấy chưa đủ để dọa đối phương rời đi sao?

“Nội tâm của Phó Xán rất chặt chẽ. Cô đừng chỉ nhìn vẻ ngoài của nó, thực ra lòng phòng bị của nó mạnh hơn tất cả ai khác.”

Kiều Mạn Phàm nổi lên ý xấu, “Cảm ơn chị đã nói cho tôi biết, nhưng tôi cũng rất hiểu về Phó Xán đấy.”

Lồng ngực của Lưu Ái Viện co cứng lại, trạng thái không tốt: “Cô có ý gì? Chẳng lẽ cô thật sự có mối quan hệ với Phó Xán?”

Kiều Mạn Phàm nhìn thấy Phó Xán sắp đi ra. Thế nhưng, Lưu Ái Viện vẫn chưa hay biết gì về sự xuất hiện của gã.

Kiều Mạn Phàm tức khắc cảm thấy, mình bắt được kịch bản của nữ phụ ác độc.

Cái cảnh chỉ có mình biết có người đang đến, còn kẻ giằng co với mình thì không.

Cái này kịch bản này nên diễn thế nào mới chuẩn nhỉ?

Ừ, sự tồn tại của cô chính là để xúc tiến cảm tình giữa hai người này, chỉ cần chọc thủng cửa sổ giấy là được.

Kiều Mạn Phàm hất cằm lên, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc mà dương dương đắc chí: “Giữa tôi với Phó Xán có mối quan hệ gì thì liên quan gì đến chị? Chị thì có mối quan hệ thế nào với Phó Xán mà đòi quản mối quan hệ giữa chúng tôi?"

Liên tiếp nghe được từ "mối quan hệ" làm choáng váng đầu óc, Phó Xán trưng bộ mặt khó hiểu. Gã dừng bước và nhìn hai cô gái ở chỗ không xa, để xem hai người này lại định gây ra chuyện gì.

Lưu Ái Viện vốn đến để chèn ép Kiều Mạn Phàm, khiến cô rời khỏi Phó Xán. Hiện tại chị ta bị bắt bí một nước cờ, nêm nôn nóng nói: “Phó Xán sẽ không yêu cô, nó sẽ vĩnh viễn không yêu cô.”

Kiều Mạn Phàm nhìn cũng thấy sốt ruột. Chị gái à, chị nói chuyện có tính xây dựng tí đi chứ. Yêu tôi hay không yêu tôi thì có quan trọng gì cơ chứ? Nó không quan trọng.

Kiều Mạn Phàm lại hất cằm: “Thế thì không chắc đâu, có khi anh ta lại thích tôi ý chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK