Mặc dù cơ hội lựa chọn rất nhiều, nhưng Kiều Mạc Khiêm cũng không hề làm bậy.
Có lẽ, lúc kiếm tiền, giới hạn của Kiều Mạc Khiêm rất thấp, nhưng có một số phương diện giới hạn của hắn ta lại rất cao.
Mẹ Kiều cười ha hả: “Ngay cả mị lực hấp dẫn con gái cũng chẳng có, không tệ thì là gì?”
Trong lòng mẹ Kiều cũng rất mâu thuẫn, vừa sợ Kiều Mạc Khiêm không tìm được vợ, vừa sợ hắn ta tìm vợ lung tung.
Kiều Mạn Phàm nói thẳng: “Mẹ, anh đang nghe kìa.”
Mẹ Kiều vừa quay đầu đã nhìn thấy Kiều Mạc Khiêm đứng ở phía sau, giật mình vỗ vỗ ngực: “Con làm gì vậy? Sao đi đường không phát ra tiếng.”
Kiều Mạc Khiêm a một tiếng: “Con thấy mẹ đang nói chuyện vui vẻ nên không muốn ngắt lời.”
Mẹ Kiều vươn tay dọa đánh Kiều Mạc Khiêm: “Con mỉa mai mẹ đấy à? Nhìn thấy mẹ như vậy con còn vui sướng khi người gặp họa đúng không?”
Kiều Mạc Khiêm: ...
Chính vì vậy mà phụ nữ thật vô lý, rõ ràng là mẹ đang công kích hắn, sao lại biến thành hắn mỉa mai mẹ, rồi lại thành vui sướng khi người gặp họa?
Chúng ta có thể bình thường hơn một chút, nói chuyện lý trí một chút không?
Nhưng nếu đã đồng ý với Chu Lan Hân, đương nhiên Kiều Mạc Khiêm sẽ không nói ra nguyên nhân chân chính.
Kiều Mạc Khiêm nhìn Kiều Mạn Phàm đang hả hê bên cạnh, trong lòng bộp một tiếng. Có thể nói, bản thân đang cõng nồi thay con bé này. Kết quả, nó chẳng biết cái gì và còn cười hắn, thật vô tri!
Nhờ chuyện này, hai mẹ con còn nói cười vui vẻ. Từ đầu đến cuối, hắn chỉ là một công cụ hình người.
Về phần vì sao hai nhà lại gặp mặt, Kiều Mạc Khiêm cảm thấy có thể hỏi Kiều Mạn Phàm một chút.
Hai nhà gặp mặt hoàn toàn là một chuyện cười, nói không chừng Chu Lan Hân người ta cảm thấy chuyến đi này chỉ là tới tìm Kiều Mạn Phàm chơi mà thôi.
Kiều Mạc Khiêm đã phải chịu đựng rất nhiều, trong lòng của hắn đầy đau khổ.
Chu Lan Hân nhanh chóng lên tạp chí kinh doanh. Một thân âu phục nữ màu đen, chân đi giày cao gót, đôi môi đỏ rực, tóc chải ngược. Có nét quyến rũ của phụ nữ, cũng có khí khái hào hùng của đàn ông, cô ấy vừa xoay người đã trở thành bộ dáng của một nữ tổng giám đốc bá đạo.
Khi nhìn thấy tạp chí mạng, Kiều Mạn Phàm không nhịn được cảm thán một tiếng. Chị bé là một người rất ôn nhu, nhưng nếu muốn kế thừa công ty thì nhất định phải thay đổi.
Đối với một Chu Lan Hân như vậy, Kiều Mạn Phàm đương nhiên khen ‘quá trâu bò’...
Cư dân mạng cũng đang hò hét ‘chị ơi’, em có thể, em làm được. Đối với một cô gái xinh đẹp như vậy, cho dù là con gái cũng không chịu nổi.
Trước tiên, Chu Lan Hân nhảy dù vào công ty nhà họ Chu. Nói như vậy, không phải vì tất cả mọi người trong công ty đều họ Chu, mà là trong tình huống phức tạp cần phải xử lý đều phải nghe lời Chu gia.
Cho dù người bình thường vào làm việc cũng đã phát sinh rất nhiều vấn đề, huống chi là nhảy dù quản lý một công ty.
Kiều Mạn Phàm cũng thức thời không đi quấy rầy Chu Lan Hân và cô cũng có chuyện khác phải bận rộn. Đó là trải qua mấy ngày, cục cảnh sát đã tìm đủ tư liệu của những người tham gia vụ hắt sơn lần trước.
Sau khi nhận được danh sách, Kiều Mạn Phàm lập tức thuê luật sư và yêu cầu gửi thư luật sư. Đồng thời, cô đến tòa án để nộp đơn xin thời gian mở phiên tòa xét xử.
Đối với vấn đề này, Kiều Mạn Phàm rất nghiêm túc, nhất định phải làm đến cùng trong một lần.
Kiều Mạn Phàm đã chụp lại những thư luật sư này, lúc đăng weibo che tên trong thư luật sư: “Mời người nhận được những thư luật sư này mau chóng tìm luật sư, chúng ta sẽ sớm có một vụ kiện ra tòa. Về phần là chuyện gì, tôi tin tưởng trong lòng mấy người tự mình biết, đừng tưởng có thể trốn tránh. [hình ảnh.jpg], [hình ảnh.jpg].”
Kiều Mạn Phàm đăng một loạt hình ảnh. Tất cả đều là thư luật sư, ngoại trừ phần tên có khác biệt.