Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật tàn nhẫn, đây là cố tình gây sự mà, người ta đã làm trà sữa chân trâu cho, thế mà còn bảo người ta cút.

Hừ, thật muốn một đấm đấm nát ngực hắn.

Kiều Mạn Phàm quay trở lại phòng bếp bắt đầu nấu sốt thịt bò. Đầu tiên là bằm thịt bò thành những khối nhỏ, chiên trong chảo dầu cho đến khi giòn, sau đó đun sôi nước sốt.

Thịt bò và nước sốt hòa quyện với nhau, xộc ra một mùi thơm cay nồng. Mùi thơm này vô cùng bá đạo xông vào mũi, cho dù là đóng cửa phòng bếp thì mùi hương cũng tản ra.

Miệng chảy nước miếng, thèm ăn ngay hai bát cơm cùng với thịt bò.

Mẹ Kiều và đám chị em trở về, vừa bước vào đại sảnh đã ngửi thấy mùi thơm cay gay mũi, không nhịn được hắt hơi.

“Thơm quá, lại muốn ăn một bát cơm trắng ghê, nhưng buổi tối không thể ăn nhiều như vậy, rất dễ béo.” Có người nói.

“Không biết con gái của cậu làm được bao nhiêu, có thể cho chúng ta một chút không?” Người ở cấp bậc này như bọn họ, xin đồ ăn là quan hệ tốt, không có gì là lợi dụng lẫn nhau cả.

Ngược lại, tình bạn được nâng cao vì họ muốn gì đó từ nhau, dù sao tất cả mọi người cũng không thiếu một chút đồ nhỏ như vậy.

Mẹ Kiều cười nói: “Để tôi đi hỏi thử.”

Trong nhà bếp, mùi hương càng đậm, Kiều phu nhân đến bên người Kiều Mạn Phàm hỏi: “Con đang làm gì vậy?”

“Sốt thịt bò ạ.” Kiều Mạn Phàm trả lời, “Mẹ đi dạo về rồi?”

“Các dì đều muốn nếm thử món này của con, nói là mùi thơm quá nên chắc ăn rất ngon. Nếu như con nấu không nhiều thì thôi cũng được.”

Kiều Mạn Phàm nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Một người chỉ có thể một lọ nhỏ, không nhiều lắm ạ.”

“Một lọ thì một lọ, bọn họ chỉ muốn nếm thử hương vị.” Kiều phu nhân sờ mặt con gái: “Sau này ngốc trong nhà bếp ít thôi, đừng làm hỏng làn da của con.”

Vì dưỡng da, các quý phu nhân đã bỏ ra không biết bao nhiêu thứ, thẩm mỹ viện, uống thuốc các kiểu chỉ vì có thể đẹp, có thể ngăn chặn lũ tiểu tiện nhân kia.

Tất nhiên, con người luôn già đi, nhưng vì để già chậm một chút mà họ có thể bất chấp thủ đoạn, cho dù đau khổ cũng muốn bắt lấy cái đuôi của thanh xuân.

Những tiểu tiện nhân đó ỷ vào sắc đẹp và tuổi trẻ của mình, nghĩ muốn bò vào giới thượng lưu. Nhưng bò như thế nào? Đám đàn ông có tiền có quyền chính là bàn đạp của bọn chúng.

Mà các phu nhân chính là kẻ thù số một của lũ tiểu tiện nhân đó, hở một xíu là chửi các phu nhân là bà già.

Đừng tưởng rằng Kiều Thiệu Nguyên một lòng một dạ với Kiều phu nhân. Là đàn ông ai cũng có tâm tư, dâng đến tận miệng mà không ăn thì chính là ngu ngốc. Khi còn trẻ, Kiều Thiệu Nguyên cũng đã từng đi tìm người phụ nữ khác.

Lúc ấy, mẹ Kiều cũng rất tức giận, nhưng càng lớn tuổi bà cũng không còn giận Kiều Thiệu Nguyên như trước nữa. Bà hiểu rõ, không có hy vọng thì sẽ không có thất vọng.

Mẹ Kiều rất vui vì Kiều Mạn Phàm không chấp nhất với Hoắc Sâm, nhưng cũng lo lắng Kiều Mạn Phàm sẽ tổn thương làn da của mình, thanh xuân sẽ trôi qua quá sớm.

Kiều Mạn Phàm sờ lên mặt mình: “Con biết rồi ạ, con có đeo khẩu trang mà.”

Hệ thống hút mùi của nhà bếp rất cao cấp, vốn dĩ cũng không có mùi khói dầu gì.

Kiều Mạn Phàm nói: “Mẹ, con sắp phải tham gia một gameshow.”

“Ồ, cũng tốt mà, gameshow gì vậy con?” Mẹ Kiều hỏi.

Kiều Mạn Phàm: “Nhà Có Bảo Bối ạ, tham gia cùng ba mẹ Tang.”

Mẹ Kiều hơi ngạc nhiên: “Tại sao lại tham gia cùng hai người họ? Đây là cố ý.”

Sau khi suy nghĩ một chút thì mẹ Kiều đã lập tức hiểu ra, đây chả phải là bên ngoài gió nổi mây phun sao? Lúc này để Kiều Mạn Phàm đưa cha mẹ ruột đi tham gia chương trình, nhìn sơ qua là biết chương trình này muốn làm cái quái gì rồi.

Cmn thật chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK