Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đám phụ nữ chạy rầm rầm xuống lầu khiến Kiều Thiệu Nguyên và Kiều Mạc Khiêm lập tức cảm thấy toàn thân bị áp lực nặng nề, không thể nhúc nhích.

Kiều Mạn Phàm đang hăng hái chiến đấu trong bếp, mồ hôi nhễ nhại nhưng tinh thần vẫn vững vàng, xào thịt đã cắt nhỏ thành viên, kéo sợi mì, trụng mì, đặt những sợi mì trắng như tuyết vào trong bát, sau đó cho 1 muỗng thịt xào thơm nức mũi và không quên cho sốt thịt bò .

Cải thìa tròn tròn, xanh tươi, ướt át được điểm xuyến phía trên, thoạt nhìn làm lòng người khó mà kiềm chế.

“Mang lên đi.” Kiều Mạn Phàm nói với người giúp việc.

Người giúp việc bưng khay, trong khay là một bát mì.

Ui là trời! Thơm quá đi!

Người giúp việc bưng bát mì, mùi hương bay ập vào mũi, thơm như vậy nhưng lại không được ăn, khóc lớn.

Trước mặt mỗi quý phu nhân là một bát mì, mẹ Kiều lên tiếng: “Mạn Mạn làm mì cho mọi người đó, nào ăn thử đi.”

Mọi người bắt đầu động đũa trộn mì, mùi vị quả thật không thể chê vào đâu được, có đậu phộng xốp giòn, thịt bò thì cay cay, thịt cắt nhỏ hòa cùng sợi mì, quả thật là cực phẩm mà!

Nuốt xuống, vẫn cảm thấy hương vị trong miệng còn nồng đậm, xuống tới bụng, một cảm giác âm ấm, thoải mái nói không nên lời.

Cuối cùng cũng biết tại sao quán ăn sáng nào cũng chuẩn bị món này, ai da thật sự là quá thỏa mãn, cả ngày cảm thấy vui vẻ.

“Đây là sốt thịt bò sao, thật là thơm.” Lại còn có đậu phộng xốp giòn, thịt bò viên, còn có mè trắng thơm nức.

“Đến lúc đó cho dì 1 lọ nha.” Một quý phu nhân nói với Kiều Mạn Phàm.

“Dạ được ạ.” Kiều Mạn Phàm cười đáp lại.

“Đứa con gái này của cậu là một cô gái tốt, chỉ là lại tìm sai người đàn ông.” Có người nói với mẹ Kiều. Dù sao, con người có thể mắng một kẻ nào đó, nhưng ai mà lại đánh, mắng đồ ăn ngon bao giờ.

Mẹ Kiều cũng cảm thán: “Đúng vậy.” Đối với bà, con gái của mình lúc nào cũng là tốt nhất!

Kiều Mạc Khiêm không nhịn được mà liếc nhìn Kiều Mạn Phàm, trong lòng tấm tắc một tiếng, đó là do mấy người không biết bộ mặt thật của Kiều Mạn Phàm rồi!

Có thể là giả vờ cả đấy! Chẳng qua, hắn cũng không lắm lời làm gì, nói ra đối với hắn hay đối với Kiều gia cũng đều chẳng có lợi.

Hại người mà bản thân không thu được lợi ích gì thì hắn sẽ không làm, bởi vì rất lãng phí sức lực.

Kiều Thiệu Nguyên ăn hết một bát mì, đưa cái bát không cho nữ giúp việc: “Làm thêm cho tôi một bát.” Thật thỏa mãn, thật hạnh phúc quá đi!

Cảm giác này hoàn toàn không giống như khi ăn bánh mì, uống sữa tươi. Ăn mấy thứ đó giống như hoàn thành công việc mình phải làm vậy, vì cần ăn nên mới phải ăn, chứ không phải ăn vì muốn ăn.

Kiều Mạn Phàm tặng cho mấy vị phu nhân mỗi người một lọ nhỏ chứa sốt thịt bò, ngượng ngùng nói: “Con làm không nhiều, mong mọi người đừng chê ạ.”

“Không chê, không chê! Bao giờ có dịp nhớ đến nhà dì chơi.” Làm gì có đạo lý được tặng mà còn ghét bỏ vì ít chứ.

Mẹ Kiều tiễn các chị em về xong, không nhịn được mà thở một hơi: “Mệt chết mất.”

Kiều Mạn Phàm lập tức chân chó chạy đến, đấm vai bóp gối cho bà, miệng ngọt ngào: “Mẹ vất vả rồi!”

Kiều Thiệu Nguyên không nhịn được lên tiếng: “Mệt như vậy còn dẫn nhiều người về nhà, bà đúng là tự tìm ngược.”

Mẹ Kiều liếc nhìn chồng, ‘ai dza’ một tiếng, cũng lười mở miệng, đôi co với lão già thúi này làm gì?

Kiều Ngữ Phù rót nước cho bà, mẹ Kiều nhìn giống như hoàng thái hậu được hầu hạ, trong lòng vô cùng thỏa mãn, lại nhìn đến hai người đàn ông giống như đầu gỗ kia, quả nhiên đàn ông đều là cặn bã.

Vẫn là con gái ngoan, là áo bông tri kỉ của mẹ!

Kiều Mạn Phàm nói: “Mẹ, hôm nay con sẽ dọn đồ về Tang gia, sau đó còn phải tham gia gameshow nữa.”

“Ừa, vậy con đi chuẩn bị đi, mang theo nhiều tiền một chút, không đúng, không thể chi nhiều tiền cho chương trình này được.” Mẹ Kiều nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK