Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dựa theo kinh nghiệm ăn vụng của cô, bình thường nếu đang ăn thứ gì đó trong miệng mà bị người khác bắt gặp là sẽ ngậm miệng không nhúc nhích.

“Em vừa chuẩn bị trà sữa cho anh, anh uống thử đi.” Kiều Mạn Phàm đặt ly trà sữa xuống bàn, nhìn Kiều Mạc Khiêm.

Kiều Mạc Khiêm cũng nhìn Kiều Mạn Phàm chằm chằm, cô chớp chớp mắt: “Vậy em ra ngoài trước?”

Kiều Mạc Khiêm mặt không đổi sắc, gật đầu, không nói gì.

Trong lòng Kiều Mạn Phàm rất rõ ràng, nhưng không thể mở miệng vạch trần Kiều Mạc Khiêm, nếu nhân viên khiến sếp khó xử, lần sau sếp có thể cho mình go die.

Đợi Kiều Mạn Phàm đi ra ngoài, Kiều Mạc Khiêm mới bắt đầu nhai nuốt. Hắn cầm ly trà sữa lên, vừa ghét bỏ vừa không nhịn được tò mò nhìn ly trà sữa, sau đó ngập ngừng nhấp một ngụm.

Ống hút rộng hút trân châu bên dưới quyện với vị trà sữa, lúc nhai có cảm giác vừa đàn hồi vừa thỏa mãn.

Hắn nhướng mày, tiếp tục hút ừng ực ừng ực.

Ah, hôm nay là một ngày tuyệt vời đối với một con cá muối như cô!

Kiều Mạn Phàm nằm trên giường cảm thán, tay vô ý chạm vào điện thoại trên đầu giường, điện thoại đã tắt, cô định mở nguồn lên nhưng cuối cùng lại thôi.

Bật điện thoại thì không thể không lướt Weibo, rồi chắc chắn sẽ có người gọi tới, thôi quên đi, sao cô có thể tự tìm phiền phức cho bản thân trước khi ngủ chứ?

Lỡ tức giận ngủ không ngon thì không tốt lắm.

Kiều Mạn Phàm vui vẻ chìm vào giấc ngủ.

“Aaa, chị muốn giết Kiều Mạn Phàm.” Đình tỷ điên cuồng vò đầu bứt tóc, tóc tai bù xù, vẻ mặt hốt hoảng, ánh mắt đăm đăm.

Đã một ngày trôi qua, tại sao con tiện nhân này vẫn không mở máy? Có phải đã chết rồi không? Chết rồi thì tốt biết mấy.

Trợ lý nhỏ cẩn thận từng li từng tí nhìn Đình tỷ: “Chị, hay chị ngủ đi, có thể ngày mai sẽ gọi được…”

Đình tỷ máy móc quay đầu lại nhìn trợ lý nhỏ: “Em nói trên đời còn có người như vậy sao?” Cái loại chuyên đi gây họa này sao không chết sớm nhỉ?

Trợ lý nhỏ: “Chị ơi, dù sao người bị mắng là chị Mạn Phàm, cũng không phải chị bị mắng mà.” Đình tỷ làm như mình mới là người cư dân mạng chửi rủa vậy.

Kiều Mạn Phàm còn chưa sốt ruột đó nha.

Đình tỷ haha cười lạnh: “Nó giàu, nó có tiền, không cần nuôi gia đình, nhưng người khác thì sao? Dưới tay chị chỉ có một người nghệ sĩ, sau này chị còn có tương lai à?

Cô đã làm gì nên tội?

Sợ rằng bản thân nghiêm túc, còn người khác chỉ là đang chơi đùa mà thôi. Chẳng phải Kiều Mạn Phàm là một nữ nhân cặn bã sao?

Bây giờ, Đình tỷ gấp gáp như vậy là tại sao? Đương nhiên là bởi vì tương lai của chính mình.

Kiều Mạn Phàm rơi vào tình huống như vậy, xét từ một góc độ nào đó cũng cho thấy người đại diện không có năng lực, các nghệ sĩ khác sẽ không dại gì mà chọn một người đại diện như cô.

Aaa, lão nương muốn giết Kiều Mạn Phàm!

“Chị à, hay là chị ngủ một giấc đi.” Trợ lý nhỏ thật sự rất lo lắng cho tinh thần của Đình tỷ, cứ như vậy sợ chị ấy sẽ suy sụp mất.

“Cho chị một viên thuốc ngủ. Trong hoàn cảnh này chị không thể ngủ được.” Đình tỷ cũng biết bây giờ mình chỉ là đang vô năng cuồng nộ* mà thôi.

* Vô năng cuồng nộ: rất bất mãn với những gì đã xảy ra hoặc sắp xảy ra nhưng do khả năng của bản thân có hạn, không thể thay đổi hiện trạng hoặc giải quyết vấn đề, khiến bản thân trở nên bực bội, nóng nảy.

Trợ lý nhỏ thở phào nhẹ nhõm, ôi mẹ ơi, cô bị kẹp ở giữa hai người này, áp lực vô cùng lớn, cô cũng rất muốn xin nghỉ việc, nhưng cuộc đời tàn nhẫn, không thể tùy hứng nghỉ việc được.

Sáng sớm hôm sau, Kiều Mạn Phàm dậy thật sớm, lặng lẽ đi đến nhà bếp.

Các đầu bếp ở đây nhìn thấy Kiều Mạn Phàm thì đã chết trong tim một chút. Mỗi ngày luôn có người đến cướp công việc của bọn họ, thật là muốn đuổi cô ra khỏi nhà bếp.

Kiều Mạn Phàm thích nấu ăn, nhưng không có nghĩa là cô thích làm nhiều món cùng lúc, cô cũng không cướp công việc của những đầu bếp này, thực tế chính là như vậy.

Hôm nay cô muốn làm bánh ngọt ngàn lớp, một lớp lại một lớp, trắng trẻo, sạch sẽ và ngọt ngào.

Sau khi làm xong, Kiều Mạn Phàm lấy điện thoại di động ra chụp ảnh tách tách tách, tạo thành bánh ngọt chín kiểu đăng lên Weibo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK