Kiều Mạn Phàm lắp bắp đi theo vào thư phòng với Kiều Mạc Khiêm. Mạn Phàm có hơi mệt mỏi, cô ngồi lên ghế, còn Kiều Mạc Khiêm thì nhìn chằm chằm cô. Mạn Phàm chỉ có thể đứng lên: "Không được ngồi hay sao?" Kiều Mạc Khiêm giật giật khóe miệng: "Ngồi đi." "À." Mạn Phàm ngồi xuống, không khỏi nghĩ đến tư thế cong lưng nằm nghiêng người. Cô giơ cánh tay lên, cứ cảm thấy trên người có mùi chua chua hôi hôi. Chắc chắn là ở gần bà Hoắc quá nên đã lấy dính cái mùi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.