Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Thừa Trạch có thể giúp cô thay đổi hình tượng?

Mới có tí xíu kia cộng đồng mạng đã phản ứng dữ dội vậy rồi, thêm nữa chắc cô bị truy sát mất.

Đây hoàn toàn là chuyện không có khả năng, nhanh quay xe thôi. Bây giờ, fans Tư Thừa Trạch đang rất ầm ĩ, cả đám đại diện cho cậu ta cảnh cáo cô không được dụ dỗ cậu chàng.

Bà chị đại diện này chẳng thấy rõ tình thế, với lại dựa theo độ hot của chính mình, cô còn cần phải lợi dụng người khác sao?

Nói người khác lợi dụng cô nghe còn có vẻ hợp lý hơn.

Trước kia cũng chẳng phải chưa từng có trường hợp như vậy, nguyên nhân hình tượng nguyên chủ đen đến mức thê thảm như thế không phải có một nửa là do bà chị đại diện hay sao?

Xảy ra chuyện gì thì lập tức trách mắng, đổ lỗi cho người khác, chị ta hoàn toàn chẳng muốn cứu vãn, thậm chí ngay cả hoạt động PR cũng không làm chút nào.

Nguyên chủ không hiểu biết về giới giải trí thì cũng thôi, nhưng Đình tỷ ăn cơm trong nồi lại không biết sao? Nói không chừng, chị ta còn ở bên cạnh xem trò hề của một đại tiểu thư ấy chứ.

Về thái độ hợp tác này?

Đình tỷ chẳng muốn gặp Kiều Mạn Phàm, tương tự Mạn Phàm cũng không muốn gặp chị ta.

Nếu không thể hợp tác, vậy thì nên nhanh chóng chia tay, ai đi đường nấy, sau này không bao giờ hợp tác nữa.

Kiều Mạn Phàm ‘chậc’ một tiếng: “Sau này chị ít gọi điện thoại cho em đi, cũng không cần để ý tới em đâu.” Sau đó lập tức cúp điện thoại, dù sao chị ta đã nuôi thả rồi, vậy cũng đừng đột nhiên lại lừa gạt một xác chết như cô, lưu loát phát biểu ý kiến, dạy dỗ người khác làm việc như thế.

Nguyên chủ ngu ngốc thì cũng thôi, nhưng người đại diện như Đình tỷ thật sự cũng quá cùi bắp, không đúng, là cực kỳ cùi bắp.

Nếu đã ý thức được hai người hợp tác với nhau sẽ không có kết quả tốt gì, vậy nên cố gắng ít liên lạc thì tốt hơn.

Hơn nữa, Mạn Phàm hoàn toàn không có ý định nói cho Đình tỷ biết chuyện mình đã đầu tư vào một bộ phim, ngay cả trợ lý Tiểu Quả cô cũng không chia sẻ.

Hiện giờ, Mạn Phàm không có lời mời tham gia sự kiện nào, Tiểu Quả cũng không cần phải chăm sóc cô.

Điều quan trọng nhất lúc này là chào tạm biệt công ty môi giới rác rưởi kia càng sớm càng tốt.

Sau khi cúp điện thoại, Kiều Mạn Phàm phát hiện vẫn còn một cuộc gọi nhỡ, là của Cam Manh gọi.

Hải vương Cam Manh gọi điện thoại làm gì? Trong lòng Mạn Phàm run rẩy, mỗi lần tiếp xúc với Cam Manh, cô luôn cảm thấy cô ả kia sẽ làm ra chuyện gì đó khiêu chiến tam quan người khác.

“Mạn Mạn! Cậu thật sự đang quen với Tư Thừa Trạch sao? Cậu đã chinh phục được Tư Thừa Trạch rồi? Lợi hại quá nha.” Cam Manh cười nói.

Mạn Phàm giải thích một cách yếu ớt: “Không, không, tớ đã tham gia vào một gameshow, tổ sản xuất biên tập loạn đấy.”

Cam Manh: “Tớ thấy Tư Thừa Trạch không tệ lắm, còn tưởng cậu đã thay đổi mục tiêu rồi chứ. Theo tớ thì thật sự Tư Thừa Trạch cũng okie đó.”

Kiều Mạn Phàm: “Không thể nào.”

Giọng cô ả đầy thắc mắc: “Tại sao? Anh ta không đáp ứng được yêu cầu của cậu sao? Tớ thấy so với Hoắc Sâm cũng không kém mà? Chẳng lẽ trong lòng cậu vẫn còn Hoắc Sâm, không quên được Hoắc Sâm, muốn sống chết với Hoắc Sâm sao? Tớ không đề nghị cậu làm như vậy, cái này gọi là cát không nắm được thì không bằng cứ rải nó đi.”

Trong đầu Kiều Mạn Phàm lập tức hiện ra hình ảnh rải tro cốt, thật sự cạn lời.

Cô yếu ớt nói: “Không, không phải như vậy, không liên quan gì đến Hoắc Sâm hết. Tớ cũng không muốn phát triển gì với Tư Thừa Trạch.”

Cam Manh thân mật hỏi: “Vậy cậu có muốn tớ giới thiệu cho cậu một anh hay không? Chỗ tớ có quen biết một người vừa trở về từ nước ngoài, không hiểu rõ lắm chuyện trong nước nên sẽ không biết lịch sử đen tối của cậu, có thể làm quen đấy.”

Kiều Mạn Phàm: …

Không lừa được người quen, giờ lại đi lừa người lạ à?

Cô ả điên thật rồi!

Người trở về từ nước ngoài đó cũng quá đáng thương, bị Cam Manh để mắt tới. Những người đó đều là khách hàng mục tiêu của cô ả, hiện giờ tuy chưa phải là khách hàng thật sự thì cũng là khách hàng tiềm năng.

Đây là quản lý thời gian giỏi cỡ nào? Loại tài năng này thì có chuyện gì mà không làm được chứ!

Nhưng cô ả không thể sử dụng tài năng này vào chỗ bình thường được sao?

Mạn Phàm: “Tớ đang rất mệt mỏi, tạm thời tớ thật sự không muốn yêu đương, kết hôn. Tớ muốn nghỉ ngơi một thời gian, lỡ bỏ nhiều công sức lên người Hoắc Sâm quá nên giờ tớ cạn năng lượng rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK