Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nấu cơm gì chứ, cô không thể nấu nữa, đã béo thế này rồi, tạm thời hoãn vậy.

Nếu Kiều Mạn Phàm mà nấu nướng thì không thể kìm hãm nổi ham muốn ăn uống, đã ăn thì chắc chắn sẽ tăng cân. Đây là cô mới hơi béo thôi, nên chỉ cần giảm một đợt là được.

Nhưng nếu cứ ăn liên tục không giảm cân thì cô sẽ trở nên rất mập mạp, lúc ấy muốn giảm béo sẽ càng khó khăn. Vậy nên, để gìn giữ dáng người xinh đẹp như hoa, cần phải ăn ít đi thôi.

Tuy vậy, cô lại có thể nấu cho người khác ăn này, khiến cho người khác béo này. Kiều Mạn Phàm vẫn nghe theo lòng mình, bước vào phòng bếp và nấu một bữa sáng phong phú.

Kiều Mạc Khiêm nhìn thấy bữa sáng phong phú ấy thì nhìn Kiều Mạn Phàm, nói: “Trong nhà có đầu bếp, mày vẫn muốn nấu mỗi ngày?”

Trước kia nó chưa bao giờ nấu cơm, bây giờ cứ rảnh rang lại chạy đi nấu, bảo là học nấu ăn để lấy lòng Hoắc Sâm mà giờ đây lại nấu mỗi ngày.

Là để lấy lòng mọi người trong nhà? Kiều Mạc Khiêm nhìn cô với ánh mắt đầy thâm ý.

Kiều Mạn Phàm đáp: “Em thích làm điều này.”

Kiều Mạc Khiêm hỏi: “Có phải mày đã giấu cả nhà cái gì không đấy?”

Kiều Mạn Phàm cực kỳ sợ hãi: “Đại ca, ý anh là gì?”

Vốn dĩ, Kiều Mạc Khiêm chỉ nói bâng quơ, nhưng nhìn thấy Kiều Mạn Phàm phản ứng hơi thái quá, thì hỏi ngay lập tức: “Mày lại gây chuyện gì rồi?”

Cả một khoảng thời gian như vậy, Kiều Mạn Phàm vẫn không hề gặp phải chuyện gì, anh ta cũng cảm thấy rất bất thường.

Kiều Mạn Phàm ngượng ngùng xoắn xít, di di mũi chân xuống mặt đất, nhìn thoáng qua Kiều Mạc Khiêm rồi cúi đầu và nhìn đầu mũi chân của bản thân không nói lời nào.

Kiều Mạc Khiêm thấy mình đã phạm sai lầm rồi, mới sáng sớm đã hỏi gì chứ, làm ảnh hưởng tâm trạng của bản thân, “Rốt cuộc là chuyện gì, nói!”

Kiều Mạn Phàm đáp lại thật cẩn thận: “Anh, em nói, nhưng anh đừng nóng giận nhé.”

Kiều Mạc Khiêm: “Tao không tức giận.” Nếu muốn tức giận với Kiều Mạn Phàm, thì không cần phải làm vậy.

Kiều Mạn Phàm nhỏ giọng nói: “Anh đừng thấy em, bình thường em vẫn luôn ra vẻ thờ ơ với anh, nhưng thật ra……”

Kiều Mạc Khiêm mặt không cảm xúc nhìn cô, “Thật ra cái gì?”

Kiều Mạn Phàm: “Trên thực tế, ở sau lưng, em nói xấu anh không hề ít.”

Kiều Mạc Khiêm lập tức nhíu mày, mặt cũng sắp nhăn hết lại, sắp biến thành ông cụ đi tàu điện ngầm luôn, “Chỉ mỗi thế?”

Vốn tưởng rằng nó tham gia chương trình này có quan hệ với tên đàn ông nào, nếu kể đến chuyện ai phù hợp mục tiêu của Kiều Mạn Phàm, thì đó tuyệt đối là Tư Thừa Trạch.

Tên ấy vừa có tiền, vừa có sắc, lại có gia thế, không hề kém cạnh với Hoắc Sâm.

Kiều Mạn Phàm chớp chớp mắt, “Đại ca muốn nói chuyện gì nữa ạ?” Cô cũng nghĩ lại trong bụng, gần đây bản thân cũng chẳng làm cái gì, chỉ tham gia mỗi một gameshow với đầu tư một cái kịch bản thôi.

Hay bản thân đã làm chuyện gì xấu lúc đang mộng du?

Chẳng lẽ cốt truyện điều khiển bản thân làm chuyện xấu gì ư?

Đúng rồi, dù sao cô cũng là một nữ phụ ác độc mà. Xong con ong, không lẽ mình còn phải bị đá khỏi kịch bản. Chẳng qua dòng thời gian nó kéo dài quá, nên hiện giờ cô còn đang ở khúc hấp hối, giãy giụa ư?

Trong lòng của Kiều Mạn Phàm có một con xe chạy qua, giống như cơn sóng bình luận chi chít kia ào qua đại não của cô vậy.

Kiều Mạc Khiêm quá lười để nói chuyện với Kiều Mạn Phàm, nó vẫn là ngu như vậy sao?

Anh ta không nói lời nào, ngồi xuống. Sự im lặng giữa hai người khiến Kiều Mạn Phàm hơi bất an, cô không nhịn được hỏi: “Anh, có chuyện gì thì chúng ta cứ nói thẳng được không?”

Kiều Mạc Khiêm: “Không có gì.”

Kiều Mạn Phàm: ???

Ông làm gì cái quái gì vậy, bị bệnh thần kinh à!

Cha mẹ Kiều cũng xuống lầu, hai người họ tay cầm tay đi xuống, bầu không khí đó rất đỗi đặc sệt và toát mùi chua chua.

Cơm sáng vẫn còn chưa ăn, nhưng đột nhiên đã cảm thấy no rồi.

Chuyện thể hiện tình cảm yêu đương ấy nó có một chỗ hết sức trí mạng, đó là trong mắt của hai người họ chỉ có duy nhất đối phương.

Cho nên, chuyện bực tức trong khoảng thời gian trước tất cả chỉ là thú vui trong tình yêu?

Không thể hiểu nổi tâm trạng của mấy người đã kết hôn.

Chó độc thân nức nở.

Kiều Mạc Khiêm thì hoàn toàn phớt lờ cha mẹ Kiều và cũng không thèm quan tâm đến việc họ thể hiện tình cảm hay sự gắn bó kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK