Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Quả không biết rốt cuộc chị Đình tìm chị Phàm có chuyện gì. Mối quan hệ của cả hai không tốt khiến cho người bị kẹp ở giữa là cô cũng không dễ chịu.

Bây giờ chị Đình không còn là người đại diện của chị Phàm nữa, Tiểu Quả cũng không e ngại chị ta mà hỏi thẳng: "Chị Đình, chị muốn nói gì vậy? Chị cứ nói với em, em sẽ nói lại với chị Phàm."

Không rõ lý do tại sao mối quan hệ giữa hai người lại đến nỗi này, nhưng cô chắc chắn là chị ta không liên lạc được với chị Phàm nên mới gọi cho bản thân.

Rõ ràng chị Đình đến nhờ vả, nhưng vẫn có phần rụt rè: "Có thể chuyển máy để chị nói chuyện cùng Mạn Phàm không?"

Tiểu Quả nghĩ bụng, chị Đình đúng là chẳng để ý gì hết, người ta không muốn nói chuyện với mình mà. Cô nói: "Em hỏi rồi, chị Phàm không muốn nói chuyện với chị. Chị ấy bảo em hỏi, rốt cuộc chị muốn nói gì?"

Đối phương là Tiểu Quả làm chị Đình không nói nên lời, chị ta có gánh nặng tâm lý: "Thế thôi vậy, để sau chị nói."

Thích nói hay không thì tùy, không nói thì thôi, Tiểu Quả cúp điện thoại và nói cho Kiều Mạn Phàm: “Cũng không biết chị ta muốn làm gì, quanh co mãi không rõ mục đích."

Kiều Mạn Phàm hoàn toàn không thèm để ý: "Cần block thì block luôn, chị cũng lười chẳng muốn nghe chị ta ca cẩm linh tinh.” Cũng đâu phải là đến Đôn Hoàng đâu, mà có nhiều bức bích họa để ca thán chứ.

Tiểu Quả bật cười: “Em nghe chị. Em đoán là, lúc chị ở công ty thì chị ta làm việc cũng không tốt lắm. Sau khi chị đi rồi, dưới tay chị ta cũng chẳng có lấy một nghệ sĩ nên hồn.”

Tuy rằng Kiều Mạn Phàm không ra sao, nhưng cô có lượng theo dõi. Thứ này là có thể kiếm ăn, giống như 'Nhà Có Bảo Bối' thèm muốn lượng theo dõi lúc trước vậy.

Hiện tại, tình hình của Nhà Có Bảo Bối ra sao thì chưa rõ, nhưng Kiều Mạn Phàm thì đúng lúc "có ăn".

Có khi danh tiếng xấu còn không đáng sợ bằng không có tiếng tăm.

Vào thời điểm chị Đình ghét bỏ Kiều Mạn Phàm, trên thực tế, cô lại là nghệ sĩ duy nhất mà chị ta có thể sử dụng.

Tuy nhiên chị ta lại không thỏa mãn, chỉ mong sao Kiều Mạn Phàm có danh tiếng tốt, năng lực xuất chúng, toàn năng toàn tài.

Bây giờ dưới tay chị Đình ngay cả một nghệ sĩ danh tiếng xấu cũng không có, chị ta mới biết Kiều Mạn Phàm đáng quý.

Cứ tiếp tục như vậy, chị Đình thấy rằng, có khả năng mình sẽ bị công ty xử lý.

Kiều Mạn Phàm cắt một tiếng: "Bình thường thì toàn ra vẻ uất ức, có một người như chị dưới tay làm chị ta khổ sở lắm ý. Bây giờ thì chị ta không cần phải thế nữa rồi."

Tiểu Quả che miệng liền nở nụ cười, nghĩ đến một con hamster nhét đồ ăn vào miệng: "Chắc không hẳn vậy đâu?"

Giữa chị Đình với chị Phàm, cả hai đều muốn làm tổ tông của nhau chứ không phải hợp tác cùng nhau.

Chị Đình muốn khống chế nghệ sĩ dưới trướng, nhưng Kiều Mạn Phàm lại là một người ngoan ngoãn nghe lời ư? Lực sát thương rất lớn.

Sau khi cúp máy, chị Đình rất buồn bã và mất mát. Chị ta thật sự thấy mờ mịt và thấy nghi ngờ năng lực của bản thân.

Có nghệ sĩ đến tìm chị Đình. Vừa thấy nghệ sĩ dưới trướng của mình, chị ta đã đau đầu và thậm chí là hơi sợ hãi.

Những người này mở miệng là thông cáo thông cáo. Chẳng lẽ bọn này không biết tự tìm đường hay sao? Rảnh rỗi thì đến thành phố điện ảnh, tìm một đoàn phim đóng vai quần chúng rồi tự kiếm cơm hộp ấm thân. Sao cứ suốt ngày ở đây chờ ăn?

Bọn rác rưởi.

Nghệ sĩ nhìn chị Đình và hỏi: “Chị Đình, chúng ta có thông cáo không?”

Đôi mày của chị ta vểnh lên, các người chỉ biết nói những lời này thôi hả?

Nghệ sĩ nhìn sâu vào chị Đình: "Chị Đình à?”

Chị ta chỉ nói: "Nếu công ty có tự nhiên công ty sẽ an bài.” Lúc này chỉ có thể ném trách nhiệm cho công ty, lý do thoái thác này rất có lực uy hiếp với người mới.

Chỉ có những người mới non nớt mới có thể yên ổn, nếu đổi thành những minh tinh đã từng trải, quay lưng lại chỉ tặng cho một cái liếc mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK