Mục lục
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên sân có đồ làm bếp với rất nhiều dụng cụ cắt gọt với nguyên liệu nấu ăn và xung quanh còn tụ tập rất nhiều người. Họ đều mặc đồ đầu bếp, đầu đội mũ đầu bếp, trông ai cũng trắng trắng.

Kiều Mạn Phàm: …

Thôi xong, cô không mặc đồ đầu bếp, liệu quay về thay đồ rồi trở lại có kịp không?

Kiều Mạn Phàm chưa bao giờ ra nhập hiệp hội nên cũng không rõ ràng về những thao tác này lắm.

Có một chị gái xinh đẹp mặc sườn xám lại đây dò hỏi: "Chị đến khảo hạch hay là đến dùng cơm ạ?"

"Ở đây còn có thể dùng cơm sao?" Kiều Mạn Phàm ngạc nhiên hỏi, đây không phải là một hiệp hội à?

“Đương nhiên là có thể. Nơi đây chính là nơi tập trung của các đầu bếp, đứng ở đây thì muốn ăn gì sẽ có thể ăn nấy. Sư phụ của tám trường phái ẩm thực đều có đủ, mỗi người đều là người có tuyệt kỹ. Chị à, chị có muốn làm một cái thẻ hội viên không?"

Kiều Mạn Phàm cảm thấy đây chính là thiên đường cho kẻ ham ăn. Một trường phái ẩm thực đã có rất nhiều món ăn, huống chi là tám trường phái nữa chứ.

Kiều Mạn Phàm hỏi: “Làm thẻ hội viên có chỗ tốt gì không?”

“Đương nhiên là có chỗ tốt chứ. Muốn ăn cái gì cũng có thể chọn trước. Quan trọng nhất chính là, đến nơi đây thì không không giàu sang thì cũng cao quý, đến đây chị có thể tạo dựng được các mối quan hệ cho bản thân.”

"Ồ, nơi này là một tiệm ăn đấy nhỉ.” Kiều Mạn Phàm nói.

“Có thể nói như vậy, nhưng mở tiệm cơm là nghề phụ, là vì hiệp hội muốn mở đó thôi.” Người phục vụ có cái gì thì nói cái đó, rất rõ ràng, hoàn toàn không giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo.

Có lẽ cũng lười giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, người biết được chỗ tốt của thể hội viên cũng sẽ tự đăng ký.

Kiều Mạn Phàm hỏi: “Thẻ hội viên bao nhiêu tiền?”

“Một ngàn vạn.” Người phục vụ nói.

Kiều Mạn Phàm ôm quyền, cáo từ!

Mở miệng là đòi toàn bộ gia sản. Cùng là làm ăn với nhau, tại sao lại có vài người kiếm được nhiều tiền như vậy chứ.

“Không phải thẻ hội viên cần một ngàn vạn, mà là trong thẻ hội viên có một ngàn vạn, tiêu phí ở nơi này đều tiêu tốn bắt đầu từ một ngàn vạn trở lên.” Người phục vụ giải thích nói.

Kiều Mạn Phàm đã không muốn thảo luận thẻ hội viên gì nữa, niềm vui của kẻ có tiền là thứ cô còn chưa có thể trải nghiệm được. Mạn Phàm lấy ra giấy tờ chứng nhận: "Tôi đến ghi danh khảo hạch."

"Vậy thì mời đi bên này." Người phục vụ dẫn Kiều Mạn Phàm đến chỗ ghi danh, đã có người đăng ký.

Sau khi ghi danh, cô nhận được một bảng số.

"Đây là dãy số của cô, gọi đến cô thì hãy đi rút thăm. Rút thăm sẽ quyết định được nội dung khảo hạch của cô."

Rút thăm?

Nội dung khảo hạch thế mà lại dùng rút thăm, phạm vi rút thăm quá rộng, con quỷ mới biết mình rút được cái gì?

Nhưng đến thì cũng đến rồi, chẳng lẽ lại đi? Thêm nữa, cô còn có thể xem trình độ kỹ thuật của những người đồng hành, có thể học một số thứ.

Sau khi Kiều Mạn Phàm ghi danh, Quyền An lập tức nhận được tin tức. Anh đang ngồi trên ghế nhận xét, cảm thán một tiếng. Đúng là muốn xem xem kẻ đến là thiên thần nào hạ phàm, mà lại làm cho sư phụ của anh ta hôm nào cũng réo gọi điện thoại mình.

Hơi bị phiền, nó cũng dẫn tới việc chưa gặp mặt Quyền An đã rất có phê bình kín đáo với Kiều Mạn Phàm.

Kỳ khảo hạch lần này sợ rằng không thể giữ lại được nhiều đầu bếp.

Dù sao thì nó cũng tương đối khó, vì muốn kiểm nghiệm nhân tài trong miệng của sư phụ Lý.

Ngồi bên cạnh Quyền An, Phó Xán với quả đầu tóc đỏ rất thu hút sự chú ý. Gã cà lơ phất phơ với dáng vẻ siêu siêu vẹo vẹo ngồi trên ghế, trên bàn trước mặt đã có bảng tên ghi người nếm thử món ăn.

Tổng cộng có tám trọng tài, phải thông qua sáu người mới tính là thông qua khảo hạch và được vào hiệp hội.

Hiệp hội rất nghiêm khắc với yêu cầu rất cao. Nhưng nếu một đầu bếp có thể bắt được thân phận hội viên của hiệp hội, giá trị con người của người này cũng cao hơn so với đầu bếp bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK