"Bao gồm phá hư đồ dùng của chung. Tính trung bình chung mỗi người tám mươi sáu ngàn năm trăm tệ. Mời thẩm phán xem xét."
Những thứ này đều dựa trên số liệu, mỗi hạng mục đều được định giá và trình bày vô cùng rõ ràng.
Mời nhiều luật sư đến cũng không phải chỉ để cho vui.
Nếu Kiều Mạn Phàm đưa ra phương án này thì sẽ phải trả tiền bồi thường cho những hộ gia đình ở gần nhà của ông bà Tang nữa. Tuy nhiên, cô vốn ngại phiền toái nên chỉ muốn thu tiền bồi thường thiệt hại tinh thần của nhà mình thôi.
Thế nhưng đối phương cứ lắm lời nhiều chuyện như vậy, cô cũng không ngại thu thêm nhiều tiền.
Mọi người: ...
Vẽ hay sao? Sao tiền lại càng ngày càng nhiều vậy?
Tất cả các bị cáo đều dại mặt ra, vẻ mặt mờ mịt cộng thêm bất lực. Tại sao lại còn có thể làm như vậy?
Có sự đối lập như vậy, họ đột nhiên phát hiện có thể chấp nhận việc bồi thường năm mươi nghìn tệ, cần phải chấp nhận!
Luật sư của bị cáo nhận được ánh mắt của thân chủ, chỉ có thể nói: "Chúng tôi chấp nhận phương án thứ nhất, bồi thường năm mươi ngàn tệ, viết kiểm điểm và nói xin lỗi."
Vừa nói đến xin lỗi thì sắc mặt của mọi người đều xanh ngắt. Trải qua chuyện này có lẽ họ không dám tạt sơn nữa. Đừng nói đến tạt sơn, ngay cả mùi sơn cũng không muốn ngửi.
Ngay cả một chữ sơn cũng không muốn nghe, ai nhắc đến chính là kẻ thù.
Tất cả mọi người rầu rĩ, vừa mất mặt vừa mất tiền, vừa thầm oán hận Kiều Mạn Phàm cũng vừa sợ hãi cô.
Bây giờ nghe đến cái tên này trong tâm cũng thấy có chút run rẩy.
Phiên toà cuối cùng là Trương Vĩ Minh. Trương Vĩ Minh là then chốt ra sân sau cùng. Trông giống như nhân vật chính, dù sao nhân vật chính đều xuất hiện cuối cùng.
Trên ghế bị cáo cũng chỉ có Trương Vĩ Minh và một luật sư. Nhưng trên ghế nguyên cáo, lấy Kiều Mạn Phàm làm trung tâm, hai bên ngồi đầy luật sư. Người đông thế mạnh, áp đảo về mặt khí thế.
Càng tạo vẻ tội nghiệp cho phía bị cáo.
Bên livestream nhìn thấy cảnh tượng này thì đều nhao nhao tán thưởng.
"Đây chính là năng lực của đồng tiền, quét ngang hết thảy."
"Khí thế kia của Kiều Mạn Phàm phải dùng trong lúc diễn trò, tuyệt đối sẽ không kém. Vì sao cô nàng lại diễn cứ cay con mắt như vậy?"
"Chắc là mỹ nữ xinh đẹp, để cô ta diễn vai bạch liên tâm cơ không thích hợp nên mới có cảm giác kỳ quái như thế."
"Không ngừng đính chính lại, tôi thật sự vô cùng chán ghét Kiều Mạn Phàm. Nhưng bây giờ cô ta thật sự rất tốt, sắc đẹp cũng thật tuyệt nhe."
Luật sư đứng lên nói: "Trương Vĩ Minh kích động mọi người trên mạng tiến hành bạo lực với thân chủ của bên tôi. Yêu cầu bồi thường một trăm ngàn phí tổn thất tinh thần, còn cần xin lỗi trước toà và phải xin lỗi các cư dân bị quấy rầy khác. Đồng thời hứa hẹn vĩnh viễn không được kích động những người khác tiến hành hoạt động bạo lực người nhà và thân chủ của bên tôi trên mạng internet."
Uầy uầy, trở tay tăng gấp đôi, phí tổn thất tinh thần từ năm mươi nghìn biến thành một trăm nghìn, về phần lời xin lỗi thì nói mấy câu cũng chẳng tổn thất, về sau cũng không dám kích động.
Thế nhưng một trăm nghìn tệ, đây tuyệt đối là dao cùn cắt thịt, người đau đến chết đi sống lại. Trương Vĩ Minh sắc mặt khó nhìn, đỏ bừng lên, những sẹo mụn và rỗ mặt cũng trở nên rõ ràng.
Những người xem livestream ồn ào kêu gào người chủ kênh chuyển hướng ống kính. Bị cáo thật sự trông không dễ nhìn, không chỉ có vậy, trông còn thấy cay con mắt. Họ thấy đôi mắt của mình đã bị tổn thương.
Ống kính dời về phía Kiều Mạn Phàm. Có sự tương phản, người xem tức khắc thấy như đang nhìn tiên nữ.
Quả nhiên, hoa hồng còn cần lá xanh làm nền. Kiều Mạn Phàm lúc đầu chỉ có tám phần sắc đẹp thì giờ đây tăng vọt lên mức tiên nữ giáng trần.
Kiều Mạn Phàm không phải người tốt, mà những kẻ tạt sơn này cũng không phải hạng tốt lành gì.