Luật sư đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ và cường điệu nói rõ hình của hai ông bà.
"Trong hành lang bị tạt đầy sơn, ngập tràn mùi vị rùng mình. Bệnh viện kiểm tra phổi có hai ông bà thì phát hiện đều có chứng viêm ở mức độ khác nhau và có ảnh hưởng rất lớn đối với cổ họng. Đây là bệnh án, mời quan toà xem xét. "
"Phá hoại hành lang, phá hoại cơ sở kiến trúc, gây nhiễu loạn trật tự xã hội. Tính chất hành vi của những người này rất ác liệt. Họ đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng cho xã hội, ảnh hưởng đến những cư dân khác trong khu dân cư. Họ đã tạo thành những bất tiện và ảnh hưởng cũng như đã mang lại sự khủng hoảng cho người khác."
"Chúng tôi yêu cầu bị cáo không chỉ xin lỗi riêng thân chủ và cha mẹ của thân chủ tôi, mà còn cần phải nói xin lỗi với những người đã bị quấy rầy."
"Cần phải viết kiểm điểm, phải xin lỗi những cư dân khác trước mặt mọi người và bồi thường tổn thất tài sản của công chúng."
Đám người: ...
Trong livestream cũng vô cùng náo nhiệt. Đây gọi là gì? Nó gọi là chính nghĩa, tranh thủ cho tất cả những người chịu ảnh hưởng, từ lợi ích cá nhân tăng tiến lên lợi ích của đại chúng.
Không đúng, là kéo dài chiến trường, làm rộng lớn thêm chiến trường. Mặc kệ những người chịu ảnh hưởng kia có đứng ra hay không, bọn họ đều thành chỗ dựa cho Kiều Mạn Phàm.
Chẳng lẽ lại còn có người bị ảnh hưởng đứng ra nói, không họ không quấy rầy đến chúng tôi, họ không cần phải xin lỗi chúng tôi?
Trên thực tế đối diện với tình huống như vậy, mọi người đều rất sảng khoái.
Cho dù không phải là tạt sơn vào cửa nhà mình nhưng đi qua con đường đấy cũng sẽ bị ảnh hưởng đến tâm trạng.
"Có tiền tốt ghê. Nhìn luật sư của Kiều Mạn Phàm xem, đây đúng là..."
"Vấn đề của cá nhân đã thăng cấp lên vấn đề của chung."
"Nhìn luật sư ở phía đối diện xem, vẻ mặt mới cay đắng làm sao."
"Luật sư: Hối hận, bị cáo vô cùng hối hận."
"Luật sư: Bị cáo hối hận, tôi càng hối hận vì đã nhận vụ kiện này."
"Đúng là chẳng có sức chống chịu mà. Anh luật sư đẹp trai quá (giới hạn trong luật sư của Kiều Mạn Phàm)."
Các luật sư của phía bị cáo liếc nhau một cái. Họ không thể tranh cãi gì về những vấn đề khác ngoài việc tranh thủ trên mặt tiền bạc này. Có thể giảm bớt một chút là có thể bớt đi một chút.
"Phí bồi thường quá nhiều, chúng tôi bằng lòng thanh toán tiền chữa trị cho hai ông bà." Giọng nói của luật sư cũng có phần yếu thế. Đối phương đã khiến chiến trường trở nên rất rộng, giống như đây không phải chỉ đơn thuần là chuyện tạt sơn.
Cứ như Kiều Mạn Phàm đang đứng ra vì rất nhiều người, giương lá cờ chính nghĩa, vung tay, hô to.
Kiều Mạn Phàm nói thẳng: "Chút tiền đấy tôi còn chê ít, tất cả tiền của bọn họ gom lại cũng không đủ để tôi chi trả phí thuê luật sư. Nếu không thể bồi thường phí tổn thất tinh thần thì cũng được. Hãy trả tiền thuê luật sư đi."
Làm bên thắng, để bên thua phụ trách tiền phí thuê luật sư của hai bên cũng chấp nhận được.
Bị cáo:.. ...
Vãi, lại thêm tiền!
Kiều Mạn Phàm nói tiếp: "Nếu không cho các vị một bài học thì các vị sẽ vẫn không kiêng để gì mà đi tạt sơn bố mẹ của tôi. Tôi lui một bước thì mấy người ngay lập tức phất cờ hò reo. Coi chuyện sai trái như chính nghĩa, muốn trút bỏ cơn tức lại giả vờ như làm chuyện chính nghĩa."
"Không bồi thường tiền cũng được, tôi sẽ một mực chống án, vụ kiện cáo sẽ tiếp tục diễn ra."
Đám người: ...
Đây là cô đang đ* m* vô lại đấy!
Cô có thời gian có tiền tài có thể kéo dài. Nhưng vấn đề là người khác không như vậy, ai có thể hở một chút lại đi thưa kiện được? Chẳng lẽ họ không cần phải sinh hoạt, không cần phải đi làm ư?
Đồng thời, mọi người cũng nhìn thấy sự cường thế và kiên trì của Kiều Mạn Phàm. Rất nhiều bị cáo đã rút lui và nghĩ đến việc trả phí, họ không thể chống trọi lại nổi.
Cùng lúc đó, họ vô cùng hối hận đã gây ra chuyện này. Máu nóng dồn lên não gây chuyện, bây giờ bị phiền phức quấn lấy.