Đôi mắt phượng của Vu Thức Vy khẽ động, vô cùng từ tốn mà nhìn Hoàng Thượng, đáy mắt hiện lên tiếu ý, nhẹ nhàng nói: “Hoàng thượng trong lòng đã có an bài, xin đừng chế giễu thần nữ nữa”
Bát tự nàng có thật sự xung khắc không, bản thân nàng không quan tâm, Hàn Giang Nguyệt càng không quan tâm, bọn họ thân trong thế tục, nhưng sớm đã quên thế tục là gì, vậy thì còn gì phải sợ kia chứ?
Hoàng đế gật gật đầu, câu nói này của nàng ta cũng đã gián tiếp nói cho hoàng thượng biết, trong lòng nàng đã có ý trung nhân, ngươi đó vừa hay lại là Hàn Giang Nguyệt, hóa ra hai người bọn họ đúng là kẻ có tình, người có ý.....
Trong lúc đang suy tư, Vu Thức Vy đột nhiên quỳ xuống, hai tay chấp vào nhau đưa lên đỉnh đầu, lạy xuống.
Hoàn thành đại lễ, Thanh âm kiên quyết của Vu Thức Vy vang lên: “Thần nữ cầu xin Hoàng thượng, xin Hoàng thượng tứ hồn thần nữ cùng Mẫn thân vương.”
Cái gì?
Hoàng đế sững sờ một lúc, không ngờ rằng đột nhiên Vu Thức Vy lại đưa ra yêu cầu như vậy, sau đó liền lập tức hiểu ra vấn đề, nàng ta muốn diệt trừ hậu họan đây mà!
“Việc này, trẫm.....”
“Dung Xuyên thái tử giá đáo....”
Hoàng thượng đang muốn lên tiếng, liền bị thanh âm của thái giám làm gián đoạn, theo sau đó là Thái tử từ bên ngoài tiến vào, một thân long bào kim ti ngân tuyến tứ trảo, tử kim quan buộc tóc, phong thần tuấn tú, khí độ hiên ngang, quả không hổ là thiên mệnh kiều tử.
Dung Xuyên thái tử vừa bước vào, nhìn thấy Vu Thức Vy, ánh mắt ôn nhu nhìn nàng một cái, liền hướng về phía hoàng thượng hành lễ: “Nhi thần bái kiến phụ hoàng”
Hoàng thượng phất phất tay, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu hơn hẳn: “Dung Xuyên, ngươi đến thật đúng lúc, trẫm đang muốn tìm ngươi nói về việc trên triều ngày hôm nay...”
Dung Xuyên thái tử ôm quyền làm gián đoạn lời của hoàng thượng, đôi mắt sáng ngời có thần nhìn về hướng Vu Thức Vy, điềm đạm nho nhã nói: “Phụ hoàng, Tĩnh Văn công chúa tài hoa hơn người, băng thanh ngọc khiết, hiền lương thục nữ, ngày sau nhất định có thể mẫu nghi thiên hạ, Nhi thần cầu xin phụ hoàng chấp nhận việc này”
Hoàng thượng nghe xong liền mở to hai mắt, không ngờ rằng thái tử cũng đồng ý việc này, trong số hài tử của hắn, thái tử chính là ngươi mà hắn vừa lòng nhất, vậy mà lại đi nhìn trúng ý trung nhân của Hàn Giang Nguyệt, ai cũng được, tại sao hết lần này đến lần khác lại là Vu Thức Vy?
Tuy rằng Vu Thức Vy quả thật đúng là có tư chất của mẫu nghi thiên hạ, nàng ta có sự dịu dàng đoan trang của nữ tử, cũng có tính khí quả quyết của nam nhân, ứng xử mọi việc đều hợp tình hợp lý, không phải là nam nhân, nhưng lại ưu tú hơn cả nam nhân, nếu gả cho hoàng tử, tất nhiên sẽ giúp hoàng tử như hổ thêm cánh, nhưng.... không được.....
Cho dù nàng ta không phải là ý trung nhân của Hàn Giang Nguyệt, nàng ta cũng không thể trở thành mẫu nghi thiên hạ!
Yến tiệc ngày hôm đó, nàng ta cùng đột quyết vương gia Hách Liên Thành đối đầu, lệ khí ngút trời, vô cùng dọa người, không phải là một người tâm tính thiện lương như thái tử có thể kiểm soát, chỉ e rằng..... chỉ e rằng nàng ta leo lên được hậu vị, vẫn chưa thỏa mãn được dã tâm, liền muốn thôn tính cả vạn dặm giang sơn này.....
Nghĩ đến đây, Hoàng thượng liền lên tiếng: “Trẫm đã dự định tứ hôn cho Vu Thức Vy cùng Mẫn thân vương, thánh chỉ chờ một lúc nữa sẽ được truyền đến Mẫn thân vương phủ, cho nên việc này không cần nhắc đến nữa”
“Mẫn Vương thúc?”
Thái tử trừng to đôi mắt, sao lại có thể như vậy?
“Phụ hoàng, sao đột nhiên lại muốn tứ hôn cho Mẫn Vương thúc?”
Hắn vừa phát hiện bản thân có chút cảm giác với Vu Thức Vy, phụ hoàng liền đem nàng ta tứ hôn cho Hàn Giang Nguyệt? Hắn không thể chấp nhận được, hắn vẫn còn chưa kịp biểu đạt lòng mình, vẫn chưa kịp gặp nàng nói lời cảm tạ ơn cứu mạng, tại sao mọi việc lại biến thành như vậy chứ?
Hoàng thượng giải thích nói: “Nhị nha đầu bát tự xung khắc, hại tổ khắc phu, Mẫn thân vương bát tử cũng vậy, hại thân khắc khê, hai người bọn họ chính là trời sinh một cặp, không ai có thể thích hợp hơn nữa.”
Cái gì?
Thái tử càng không thể tiếp nhận: “Phụ hoàng, đối với việc bát tự mà nói, không thể tin hoàn toàn được”
“Việc này đã định, lui xuống đi”
Vu Thức Vy hành lễ: “Đã tạ hoàng thượng ban hôn”
Nói xuống, liền lập tức lui xuống.
Dung Xuyên thái tử vẫn không thể chấp nhận được: “Phụ hoàng, việc này xin người hãy suy xét lại...”
“Đây là ý muốn của nhị nha đầu, nàng ta cùng Mẫn thân vương tâm đầu ý hợp, có gì không được chứ?”
“Tâm đầu ý hợp?” Thái tử một lần nữa mở to đôi mắt, lui về sau một bước, đáy mắt bỗng chốc ảm đạm: “Hóa ra là như vậy....”
Lần đầu tiên trong đời hắn thích một vị nữ nữ, vậy mà vị nữ tử này sớm đã có ý trung nhân, mọi việc hết thảy đã quá muộn, cuối cùng chỉ đành bỏ lỡ.
Hoàng đế nhìn bộ dạng thất vọng của thái tử, không nhịn được mà nói một câu: “Dung Xuyên à, nhị nha đầu trong lòng tự có càn khôn, thanh thiên vạn dặm, tự do bay nhảy, nội viện thâm cung này, chỉ có thể bẻ đi đôi cánh của nàng ta, khiến nàng biến thành một oán phụ nơi cung cấm mà thôi....”
Thân thể thải tử bỗng cứng đơ, kinh ngạc nhìn hoàng đế thốt ra những lời đó: “Đây chính là nguyên nhân hậu cung của phụ hoàng chỉ có mười mấy vị phi tần thôi sao?”
Hoàng thượng mỉm cười: “Nữ tử như hoa, hậu cung như mộ, sao trẫm có thể không biết chứ...”
Trong lòng thái tử bỗng chốc trở nên trống rỗng, chấp tay: “Vâng, ý tứ của phụ hoàng, nhi thần đã rõ, nhi thần sẽ cắt đứt đi tạp niệm của bản thân”
“Người hiểu rõ khổ tâm của trẫm thì tốt, lui xuống đi”
Thánh chỉ của hoàng thượng quả thật không bao lâu liền đến Mẫn Thân vương phủ: “Đại thần Vu Văn Thanh chi nữ, nghĩa nữ của trẫm Vu Thức Vy, đoan trang hiền thục, thẩm chất hơn người, huệ chất lan tâm, nay tứ hôn cho Mẫn thân vương Hàn Giang Nguyệt, ngày khác chọn ngày hoàng đạo cử hành hôn lẽ, khâm thử”
Hàn Giang Nguyệt nghe thái giám truyền thánh chỉ, hồi lâu sau vẫn không có phản ứng gì, tên thái giám này đang nói gì vây? Hoàng thượng đem Thức Vy tứ hôn cho y rồi? Sao có thể chứ? Hoàng thượng không phải không đồng ý sao? Tên khốn Thượng Quan Cửu U trong phải đang tác oai tác quái sao? Tại sao lại đột nhiên tứ hôn như vây?
Không phải y đang nằm mơ chứ?
Hàn Giang Nguyệt vội vã tát mình một cái, sau đó liền rơi vào trạng thái như điên như dại, đây là thật, là thật rồi, hoàng thượng quả nhiên ban hôn cho hắn rồi!!!!
Công công nhìn Hàn Giang Nguyệt lúc thì ngây ra lúc lại kinh hỉ như điên, có chút hoang mang, nhịn không được mà nhắc nhở: “Vương gia, Vương Gia, xin tiếp chỉ”
Cẩm Thư đứng ở một bên nhìn bộ dạng ngây dại của Hàn Giang Nguyệt, liền vôi vàng tiếp thánh chỉ từ tay công công, thuận tiện nhét một tờ ngân phiếu vào tay công công, cười nói: “Thuộc hạ thay mặt vương gia tiếp chỉ, công công vất vả rồi”
Công công tuyên chỉ vừa nhìn thấy ngân phiếu, hai mắt liền tỏa kim quang, lần đầu tiên đi tuyên chỉ không ngờ lại thu hoạch được nhều như vậy, quả nhiên các tiền bối nói đi tuyên chỉ là một công việc vô cùng tốt đẹp, quả nhiên là không sai chút nào......
“Công tử khách sáo rồi, nếu đã như vậy, vậy tạp gia cũng xin cáo từ, tạp gia còn phải đến Vu phủ tuyên chỉ”
“Công công đi thong thả!” Cẩm Thư tiễn vài bước, liền đi đến trước mặt người đang như muốn phát điện phát dại là Hàn Giang Nguyệt , đỡ y đứng dậy, dùng ngón tay chọc chọc vào đầu y: “Vương gia à, tỉnh lại đi, đừng nằm mơ nữa, thánh chỉ này là đem Vu tiểu thư tứ hôn cho ta, Vương gia vui mừng cái gì kia chứ?
Cái gì?
Hàn Giang Nguyêt bỗng chốc bị câu nói này làm cho bừng tỉnh, sắc mặt sầm xuống, liền dựt thánh chỉ trong tay của Cẩm Thư, tỉ mỉ nhìn một lần, sau khi xác định mọi thứ là thật, liền một cước đá văng Cẩm Thư: “Cút! Đừng cản đường bổn vương đi tìm vương phi....”
Cẩm thư bị đá văng sang một bên, không có chút tức giận, ngược lại còn cười một nụ cười vô cùng ôn nhu, giơ nhân đạp Hàn Giang Nguyệt ngã xuống đất: “Vương gia, công công đã đi đến Vu phủ tuyên chỉ rồi, việc này chắc như đinh đóng cột, Vu tiểu thư chạy không thoát đâu, Vương gia vội cái gì kia chứ?”
Hàn Giang Nguyệt lúc này đây muốn gặp Vu Thức Vy như điên, muốn cùng nàng ta phân hưởng niềm vui to lớn này. Y kinh hỉ như điên mà ôm chặt Cẩm Thư, đem Cẩm Thư nhìn thành Vu Thức Vy, cùng lăn trên mặt đất, kích động đến mức không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả, run giọng nói: “Cẩm Thư, ngươi có tin được không? Vy nhi bây giờ đã là hôn thê của của ta rồi, nàng ta đã là vị hôn thê của ta rồi, việc ta ngày mong đêm mong, cuối cùng cũng đã trở thành sự thật, hahahaha”
Cẩm Thư bị Hàn Giang Nguyệt lắc đến đầu hoa mắt choáng, nhịn không được mà đầu hàng: “Đúng, đúng vậy, Vu tiểu thư đã là vị hôn thê của vương gia rồi, ông trời cuối cùng cũng rũ lòng thương, thành toàn cho vương gia....”
Vương gia hiện tại là đang hạnh phúc đến phát điên rồi, như vậy là đã đủ!
Hàn Giang Nguyệt dừng lại, giống như mới phát giác ra người mình ôm là Cẩm Thư, nhịn không được mà cho hắn một cước: “Vô lại, ôm bổn vương làm gì? Bổn vương phải đi ôm Vy nhi của bổn vương!”
Cẩm Thư khinh thường nói: “Là vương gia không biết xấu hổ mà ôm chặt lấy ta, chiếm tiện nghi của ta, ta nói cho ngươi biết, nhất định phải cho ta vài ngày nghỉ, để ta có thể đi tiêu giao khoái lạc một phen”
Hàn Giang Nguyệt vừa hướng về bên ngoài vừa nói: “Được, cho ngươi nghỉ ba ngày mà tiêu giao khoái lạc”
Dứt lời, liền hướng về phía Thái sư phủ rời đi.
Lúc này, Vu phủ cũng đã nhận được thánh chỉ, vui mừng mà tiễn đi công công tuyên chỉ, Vu Văn Thanh mừng rỡ nói: “Tiểu Vy, ngươi được tứ hôn cho Mẫn thân vương, đúng là đáng mừng, nhưng vi phu nghĩ đến việc nhị ca ngươi vẫn ở trong nhà lao, vi phu liền....”
Vu Thức Vy nhẹ nhàng mỉm cười, đáy mặt hiện lên một tia toan tính: “Phụ thân, việc này nử nhi đã có biện pháp, không quá ba ngày, nhị ca liền có thể trở về!”
Vu Văn Thanh kinh ngạc nói: “Là thật?”
Vu Thức Vy gật gật đầu: “Ân, hiện tại không quá ba ngày, Chu công tử vẫn chưa hạ táng, muốn phá giải án này, không khó, nữ nhi liền đi đến Chu gia một chuyến, xin phụ thân liền mời hình bộ Trương đại nhân cũng đến Chu gia, để có thể kịp thời gian, nữ nhi sẽ đi ngay.”
Vu Thức Vy dứt lời liền đi về hướng bên ngoài, đi được vài bước, liền nhìn về phía La thị: “Một lúc nữa nếu Mẫn thân vương có đến, bảo y ở tại Thính Vũ Hiên chờ ta”
La thị cười nói: “Được, ta biết rồi”
Vu Văn Thanh cũng nói: “Vi phu liền đi đến hình bộ tìm Trương đại nhân”