Mục lục
Truyện không tên số 38
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

44199
Da đầu của Vu Thức Vy căng ra, cứng nhắc mở miệng, giả vờ như không có chuyện gì nói: “Thật ra… cũng không có gì là tiêu dao đúng không? Những ngày gần đây ta thật khổ, mang danh mẹ kế, chưa kết hôn mà đã có con rồi”.
Sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói thô bạo: “Đàng đời nàng, tìm phải một tên nam nhân trốn tránh trách nhiệm với gia đình, bỏ vợ bỏ con!”
Vu Thức Vy bị kích động nhắm mắt lại, day lông mày, sau đó ra vẻ ngạc nhiên xoay người lại: “Nhiếp chính vương? Sao ngài lại ở đây?”.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Thượng Quan Cửu U đều là sự tức giận, đột nhiên túm lấy y phục của Vu Thức Vy, xách lên như một chú chim nhỏ, đem nàng kéo vào trong phòng, ầm một tiếng, cửa phòng liền được đóng lại.
Vu Thức Vy bị Thượng Quan Cửu U ép lùi lại từng bước từng bước một, trên khuôn mặt trắng nõn như ngọc khẽ mỉm cười: “Vương gia, ngài có chuyện gì vậy?”.
Thượng Quan Cửu U một tay tóm lấy cánh tay của Vu Thức Vy, kéo nàng lại gần hắn, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm: “ta tới cùng nàng tiêu dao vui vẻ một phen, nàng không phải muốn ung dung vui vẻ sao? Nào đến đây, chúng ta cùng vui vẻ nào…”
Nói xong một tay nắm lấy cổ áo của Vu Thức Vy, hung hăng xé một cái, lộ ra một mảng nước da trắng như tuyết ở trên vai nàng, khiến Vu Thức Vy bị dọa tới mức sắc mặt thay đổi, cơ thể nhanh nhẹn cố gắng thoát khỏi nanh vuốt của Thượng Quan Cửu U, tức giận nói: “Thượng Quan Cửu U, ngươi bị kim đâm chưa đủ nhiều?”.
Thượng Quan Cửu U tuy biết Vu Thức Vy luyện võ, nhưng chung quy lại vẫn là xem nhẹ nàng, không ngờ độ nhạy cảm của nàng cao như vậy, một thời gian sau có thể đem bản lĩnh trốn chạy kiểu này học tới trình độ cao như vậy, thêm vào đó thủ đoạn sử dụng độc của nàng, tin rằng cái mạng nhỏ này, một cao thủ bình thường khó mà đánh gục được nàng.
Nhưng gặp phải cao thủ hàng đầu như hắn và Hàn Giang Nguyệt, điều này chưa chắc….
Lát sau, Thượng Quan Cửu U nghiêng người một cái, lúc Vu Thức Vy không nhìn rõ hắn làm cách nào mà đến, thì hắn đã xuất hiện ngay trước mặt nàng, một tay giữ chặt cổ tay nàng, ngông cuồng ngạo mạn nói: “Mỹ nhân, ba thứ võ công mèo cào này của nàng, đối với bổn vương mà nói, chỉ là việc cỏn con chẳng đáng kể”.
“Vậy sao?”.
Vu Thức Vy đột nhiên cười tươi, lộ ra hàm răng trắng muốt, ngay ngắn và sáng bóng, sáng tới mức Thượng Quan Cửu U hoa mắt một lúc, sau đó cả người thất thần, Vu Thức Vy liền thoát được.
Ánh mắt của Thượng Quan Cửu U trầm xuống, “Nữ nhân kia, nàng dám dùng mỹ nhân kế với bổn vương”
Vu Thức Vy cười tới mê hoặc lòng người: “Không phải, ta chỉ là cười vương gia lại đi gây khó dễ với một cô nương, có thú vị không? Hơn nữa lại còn với một nữ nhi bản thân mình muốn lợi dụng, và quân cờ này quá mạo hiểm, đây có thể không phải chuyện tốt gì?”.
Khóe miệng của Thượng Quan Cửu U khẽ giật, phát hiện mình không thể nào phản bác lại được gì, bởi vì những gì nàng nói đều là những gì hắn đã tự hỏi mình rất nhiều lần, gây khó dễ cho nàng có gì thú vị? và quân cờ quá mạnh tuyệt đối không phải chuyện gì tốt!
Nhưng hắn không khống chế được trái tim của mình, hắn có thể làm gì? Hắn cũng rất tuyệt vọng!
“Vương gia, ta nghe nói thế gian có một loại thuốc, không màu không vị, gọi là nước vong tình, sau khi uống xong, liền có thể dần dần quên hết mọi chuyện , sau đó chỉ còn lại một khoảng trống rỗng, người trúng độc sẽ không còn nhớ tới những việc trước kia, không nhớ tới bản thân mình là ai. Không biết Vương gia có từng nghe qua không?”.
Trong lòng Thượng Quan Cửu U kinh ngạc, trong nháy mắt thoảng qua chút hoảng hốt, nhưng chỉ trong chốc lát, trở lại trạng thái bình thường, bình tĩnh nói: “chưa từng nghe qua”.
“Ờ” Vu Thức Vy nhàn nhạt trả lời một tiếng.
Thượng Quan Cửu U giả bộ không để ý, hỏi: “Sao đột nhiên nàng lại nói tới cái đó? Lẽ nào nàng uống nước vong tình rồi?”
Vu Thức Vy lắc đầu, sao đó nhìn ra cánh rừng trúc xanh ngoài cửa sổ đang kêu xào sạc theo gió, trong ánh mắt có một chút mơ màng.
Nàng gần đây rất hay quên, mà lại không tìm ra bất cứ nguyên nhân nào, nàng nghi ngờ nguyên nhân là do nàng bị trúng nước vong tình, cho nên nàng cố ý nhắc tới trước mặt Thượng Quan Cửu U, muốn thăm dò hắn. Nhưng nàng không nhìn thấy điểm bất thường nào của Thượng Quan Cửu U, có hai trường hợp, một là có thể không phải là hắn, hai là hắn giả bộ quá đạt, ngay cả nàng cũng không nhận ra.
Nàng nghi ngờ Thượng Quan Cửu U, là bởi vì…. Bởi vì nước vong tình vẫn là một loại thuốc bí mật của hoàng thất Nhu Nhiên, mà mẫu phi đã mất của Thượng Quan Cửu U, Nguyên quý phi đã từng trải qua hình phạt Trùng chủng (kiểu tra tấn bằng côn trùng) chính là hậu duệ của Hoàng thất Nhu Nhiên.
Vu Thức Vy khôi phục lại trạng thái, nhàn nhạt trả lời: “Không có gì, ta chỉ là hai ngày trước có nghiên cứu y thuật, đột nhiên nhớ ra mà thôi”.
Thượng Quan Cửu U thở phào trong lòng, sau đó đột nhiên nhớ tới việc mình tìm Vu Thức Vy tính sổ, sao đang yên đang lành bị nàng dẫn đi tới đi lui. Người phụ nữ xấu xa này, còn mang phiền phức cho hắn, ngoài việc này ra, có lần nào nàng khiến hắn vui đâu?
“Vu Thức Vy, bổn vương hỏi nàng, Trữ Tuyết công chúa tới làm phiền bổn vương, có phải là chủ ý quỷ quái của nàng?”.
Vu Thức Vy xua tay: “Không phải nha”.
Mới lạ!
Trong lúc nói chuyện, bên ngoài truyền tới giọng nói lanh lảnh như chim sơn ca: “Vu tỷ tỷ, Vu tỷ tỷ, ta nghe nói Cửu U Vương tới chỗ tỷ”.
Thượng Quan Cửu U vừa nghe thấy giọng nói này, bỗng chốc liền cảm thấy não như muốn nổ ra, hùng hổ trừng mắt nhìn Vu Thức Vy một cái, sau đó trốn vào tủ quần áo của Vu Thức Vy, nói thầm: “Nữ nhân kia, nàng dám khai ra bổn vương, thì nàng chết chắc đó!”.
“ầm” cửa phòng của Vu Thức Vy bị đạp mạnh một cái liền mở ra, xông vào là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp mặc y phục màu đỏ, dung mạo như hoa, trên mặt nở một nụ cười đơn thuần, hoạt bát nhanh nhẹn như tinh linh.
“Vu tỷ tỷ, Cửu U Vương đâu?”
Vu Thức Vy giơ ngón tay ra, chỉ chỉ về chỗ tủ quần áo, dùng bộ dạng vừa nãy của Thượng Quan Cửu U nới với nàng, khẽ giọng nói: “Tủ quần áo”.
Trữ Tuyết công chúa che miệng, gập đầu, trong đôi mắt hiện lên chút kì quái, đi tới: “Ha…ha…. Cửu U Vương, ta tìm thấy huynh rồi”.
Thượng Quan Cửu U trên người treo đầy quần áo của Vu Thức Vy, chìm trong đống màu sắc đỏ rực như máu, trên khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ lúc này đều là ý nghĩ muốn giết người, sát khí bừng bừng nhìn Vu Thức Vy, cắn răng nói: “Vu Thức Vy, người như nàng, lão tử ta nhất định không bỏ qua cho nàng đâu!”
Nói xong, một tay thoát khỏi tay của Trữ Tuyết công chúa, nghiêng người, đạp cửa xông ra ngoài.
Trữ Tuyết công chúa vội vàng đuổi theo: “Này, Cửu U Vương, huynh đừng chạy mà, huynh đợi ta với”.
Âm thành càng lúc càng xa, dần dần cũng biến mất, Vu Thức Vy vô cùng hâm mộ nhìn hai cái bóng ngươi đuổi ta chạy, đột nhiên nghĩ tới bản thân.
Khi đó, nàng cũng giống như con thiêu thân, cố gắng đuổi theo cái bóng của Thượng Quan Diệp, sau đó dần mất đi chính mình, chỉ làm một Vu Thức Vy luôn khiến hắn hài lòng. Nhưng đến cuối cùng, thiêu thân chết trong ngọn lửa, bị ngọn lửa thiêu trụi, mà nàng chết trong ánh mắt vô tình của hắn, muôn đời muôn kiếp không trở lại được!
Vừa nghĩ tới những điều này, Vu Thức Vy liền cảm thấy buồn bực, muốn ra ngoài đi thăm La thị, nhưng vừa ra tới cửa liền gặp phải Tiểu Ninh luống cuống chạy tới, thở hổn hển nói: “Tiểu thư, không hay rồi, tiểu công tử bị đưa tới sân của Chu thị rồi, nói …. Nói tiểu công tử đụng phải Chu thị, bị động thai khí, lão gia bây giờ đang ở sân của Chu thị, nổi trận lôi đình, định đánh chết tiểu công tử….”
“Động thai khí?” Vu Thức Vy vừa vội vã đi vừa kinh ngạc nói: “Ta chưa từng nghe tin Chu thị mang thai, đang yên đang lành sao lại động thai khí?” Tiểu Ninh cũng nghĩ mãi không ra: “Đúng vậy, nô tì và Hàm Yên đều chưa từng nghe nói Chu thị mang thai, bây giờ đột nhiên mang thai, còn vừa đúng lúc bị tiểu công tử không cẩn thận đụng trúng bụng, liền đổ tội cho tiểu công tử cố ý hãm hại bà ta”.
Hai người đi thẳng một mạch, một lúc sau liền tới Quan Cảnh Viên của Chu Lâm Huyên.
Người còn chưa tới, từ xa đã nghe thấy tiếng Vu Văn Thanh lạnh lùng hung dữ quát mắng: “Đồ nghiệt chủng nhà ngươi, ngươi đang yên đang lành chạy tới nơi này làm cái gì? Ngươi nói, ngươi nói đi”.
Sau đó liền vang lên tiếng khóc sợ sệt của Tiêu Li: “oa oa… oa oa….”
Rất nhanh, trong lúc Tiêu Li khóc, một giọng nói cay nghiệt khác vang lên đổ thêm dầu vào lửa: “Lão gia, nô tỳ thấy trẻ con không biết chuyện, chắc là người có tâm địa dạy nó làm như vậy, mà người đó, là người mà phu nhân từng đắc tội! Trong phủ này, người từng gây chuyện với phu nhân còn có thể là ai chứ?”.
Lời này khiến Vu Văn Thanh như hiểu ra điều gì, liền vỗ lên đùi một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhất định là đứa con gái phản nghịch đó, đứa bé này do nó giữ lại trong phủ, nhất định là nó, ta từng đánh nó, cho nên nó ghi hận trong lòng, sau đó sai đồ nghiệt chủng này tới hãm hại cốt nhục của ta và Chu Lâm Huyên”.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, Vu Thức Vy đã bước vào, theo sau là Tiểu Ninh.
“Kìa cha, người đang nói ai là đồ con gái phản nghịch? Ai là nghiệt chủng?” Vu Thức Vy từng bước đi tới gần Vu Văn Thanh, ánh mắt sắc như dao, hung hăng dọa người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK