Mục lục
Truyện không tên số 38
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

44327
Vu Thức Vy nhìn thấy Lạc Thanh Phong đã bắt đầu động thủ, cũng lấy ra dao găm, dồn lực về cánh tay, thi triễn toàn bộ lực lượng, cùng đám tử hoạt nhân bắt đầu giao thủ.
Thân thủ của đám hoạt tử nhân này so với người sống vô cùng linh hoạt và khốc liệt, chiêu thức tàn độc, sức như chẻ tre, khiến ngươi thường khó lòng chống đỡ.
Vu Thức Vy bị công kích đến mức liên tục lui bước, nhanh chóng lấy hỏa dược từ bên hông ra, ném vào chân hai tên hoạt tử nhân cách đó gần nhất. “Bùm” một tiếng, đem hai tên hoạt tử nhân đó nổ đến tứ chi văng khắp nơi.
Lạc Thanh Phong nhìn thấy như vậy, cũng học theo phương pháp, lấy ra hỏa dược, sau hai ba lần hỏa dược phát nổ, mười mấy tên tử hoạt nhân đều bị nổ đến mức tứ chi tổn thương nặng nề.
Nhưng cho dù là thân mang trọng thương, cũng không ngăn cản nổi bọn chúng, bọn chúng gian nan bò dậy, khập khiễng mà tiếp tục tấn công, nhưng những kẻ hoạt tử nhân này, kẻ mất đi chân, kẻ mất đi tay, lực chiến đấu cũng vì vậy mà giảm xuống trầm trọng, đã không còn đáng sợ như lúc đầu.
Lạc Thanh Phong liền nhân cơ hội mà chém bay đầu tất cả bọn chúng.
Trận chiến kết thúc.
Lúc này đây, Thái tử mang theo một đội tinh binh đuổi đến, nhìn thấy Vu Thức Vy cùng Lạc Thanh Phong, còn có thi thể của mười mấy tên hoạt tử nhân đang nằm la liệt trên đất, không khỏi kinh ngạc mà nói: “Vu tướng quân, đã xảy ra chuyện gì?”
Vu Thức Vy một bên hướng về quân doanh đi tới, một bên nói: “Quân địch phái người đến tập kích quân ta, đã bị bổn tướng quân cùng thị vệ của bổn tướng quân tiêu diệt sạch”
Thái tử phân phó tướng sĩ đem thi thể bon hoạt tử nhân đó trở về, sau đó cùng Vu Thức Vy đến quân trướng của Nguyên soái.
Cố Ngọc nhìn thấy Vu Thức Vy một thân dạ hành y, khuôn mặt mệt mỏi, trong lòng bỗng chốc run động: “Vu tướng quân ăn mặc như vậy, không phải là nhân đêm đen lẻn vào quân doanh của địch chứ?”
Vu Thức Vy chấp tay: “Nguyên soái anh minh, mạt tướng đêm hôm qua đã lẻn vào thăm dò quân doanh của kẻ địch, cuối cùng đã phát hiện ra được bí mật tại sao mấy ngày nay quân địch lại án binh bất động, lúc này đây, quân địch luyện trận vào lúc đêm đen, tên trận là hôn thiên ám địa trận, theo như mạc tướng suy đoán, không lâu sau quân địch nhất định sẽ phát động tấn công, cho nên chút ta nhất định phải sớm chuẩn bị cho thật tốt!”
“Hôn thiên ám địa trận?” Cố Ngọc nghi hoặc mà nhìn về phía Thái tử, lại nhìn về phía Vu Thức Vy, sau liền hô to về phía bên ngoài: ‘Người đâu, truyền quân sư đến đây.....”
Ngày hôm sau, trong lúc toàn quân đang tại thao trường tập trận, liền có một tiểu binh vội vã chạy đến báo.
“Báo ~ Nguyên soái, quân đội đang phát lệnh khiêu chiến!”
Cố Ngọc sắc mặt khẽ run lên, trầm giọng nói: “Quân địch có bao nhiêu tên?”
“Hồi bẩm nguyên soái, khoảng ba vạn đại quân!”
“Ba vạn... đi truyền Tiên phong tướng quân, Thiếu tướng quân, cùng chư vị phó tướng, đến đây thương nghị!”
“Tuân lệnh!”
Chỉ một lúc sau, tất cả phó tướng cùng chủ tướng đều có mặt tại quân trướng của Nguyên soái, Cố Ngọc sắc mặt ngưng trọng, nhìn về phía Vu Thức Vy: “Chư vị tướng quân chắc hẳn đã biết địch quân đang phát lệnh khiêu chiến, bây giờ, ai ra ứng chiến?”
Chúng tướng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó đều cùng nhìn về phía Vu Thức Vy, một trong đám đó nói: “Mạt tướng đề nghị Tiên phong tướng quân ứng chiến, Tiên phong tướng quân đã từng đại phá Trầm minh quan, lập được kỳ công, lúc này đây, Tiên phong tướng quân ra ứng chiến là thích hợp nhất!”
Cố Ngọc khẽ nhướng mày, nhìn về hướng Vu Thức Vy lúc này đây không chút biểu cảm, đem một đạo quân lệnh ném xuống đất, thanh âm vang bỗng như chuông: “Tiêng phong tướng quân nghe lệnh, bổn soái ra lệnh ngươi lập tức đem quân ứng chiến!”
“Tuân lệnh, Nguyên soái!”
Cuồng phong nổi dậy, phía dưới chiến trường bão cát cuồn cuộn, hai quân đối đầu, sát khí bừng bừng.
Vu Nhậm Hoằng một thân huyền sắc khải giáp, ngồi trên lưng ngựa, trên tay cầm một cây ngân thương, từ xa nhìn về phía Vu Thức Vy, khóe miệng âm lãnh khẽ nhếch lên: “Vu Thức Vy, quả nhiên là ngươi xuất trận”
Vu Thức Vy lãnh đạm nhìn về phía Vu Nhậm Hoằng, trong mắt không chút khinh địch, cũng không có chút hoảng loạn, mang một vẻ bình tĩnh đến mức thái sơn có sụp đổ cũng hề gì, cất cao giọng nói: “Nếu như đã biết là ta, thiết nghĩ đã có cách ứng phó, vậy thì còn chờ gì nữa mà không tấn công”
Vu Nhậm Hoằng âm lãnh cười vang, nói: “Vu Thức Vy, một lúc nữa thôi ngươi sẽ biết được thế nào là lợi hai! Truyền lệnh của bổn tướng, bày Hôn thiên ám địa trận!”
Thanh âm vẫn chưa dứt, tiếng trống đã ầm ầm vang lên, chỉ nhìn thấy xa xa tại thung lũng Bắc sơn nơi thuận gió, xuất hiện một tốp tinh binh, đẩy một xe cỏ, trên tay cầm bó đuốc, nhanh chóng đốt cháy xe cỏ.
Khói lửa như một làn sương mù nhanh chóng theo gió mà bay đến ngọn núi đối diện, sau bỗng đánh một vòng xoáy, lại bay ngược trở về. Khói bay mù mịch, chẳng mấy chóc đã bao bọc cả chiến trường, cũng không biết là đã đốt loại cỏ gì, mà lại phát ra đám khỏi màu đen, chỉ trong phút chốc, liền khiến cả chiến trường trở nên tối tăm mù mịt.
Vu Thức Vy nhíu chặt mày, cố gắng kiềm lại cảm giác kho khan truyền đến từ lồng ngực: “đây chính là hôn thiên ám địa trận?”
“Khụ khụ khụ...” phía sau lưng bỗng truyền một loạt một tiếng ho khan của tướng sĩ, trận chiến vẫn chưa bắt đầu, toàn quân đã rơi vào cảnh hỗn loạn.
Lưu phó tướng ở phía sau Vu Thức Vy, cũng đang ho lên một trận kịch liệt, chấp tay nói: “Tướng quân, trận chiến này kẻ địch lợi dụng vị trí cùng hướng gió, vô cùng xảo diệu, chúng ta phải phá trận như thế nào đây?”
Vu Thức Vy nhìn một vòng xung quanh, phát giác xung quanh đã bị khói đen bao trùm, hoàn toàn không nhìn ra được ai với ai, sắc mắt không kiềm được mà trầm xuống, cắn răng nói: “Mưu kế này của quân địch, chính là khiến chúng ta hoảng loạn, toàn quân nghe lệnh, tất cả nằm xuống, đợi đến khi khói đen bị gió thổi bay đi, chúng ta sẽ không gặp phải vấn đề gì”
Lòng quân vốn đang hỗn loạn, sau khi nghe thấy những lời của Vu Thức Vy, liền lấy lại được bình tĩnh, lập tức nằm xuống mặt đất, tránh khỏi làn khói đen mù mịt đó.
Vu Nhậm Hoằng nhìn thấy kẻ địch chìm trong làn khói đen, liền làm một động tác tay ra hiệu tấn công: “Cung thủ!”
Cung thủ lập tức tiến lên hàng trước, hướng về phía đám khói đen dày đặc trước mặt mà xạ tiễn.
“A A” phía sau Vu Thức Vy bỗng truyền đến những tiếng kêu thảm thiết, không ít người đã trúng phải tên, tên cắm sau lưng, sau một hồi vùng vẫy, liền trúng độc mà chết.
Vu Thức Vy hoàn toàn không nhìn thấy được phía sau lưng đã phát sinh việc gì, chỉ nghe thấy vô số tiếng xé gió mà lao đến, nàng bỗng giơ tay, nắm chặt vật đang bay đến, hóa ra là một mũi tên, phía đầu mũi tên còn được tẩm kịch độc, sắc mặt lập tức sa sầm lại, vội vàng hô to: “Toàn quân nghe lệnh, dùng khiên bảo hộ”
Toàn quân lập tức đem khiên đặt ở phía sau lưng để tránh tên, nhưng xung quanh vẫn không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết.
Tình cảnh vô cũng hỗn loạn, chỉ nghe thấy trong đám tướng sĩ bỗng có tiếng thét lên: “Trời ơi, yêu quái ăn thịt người! Ăn thịt người....”
Thanh âm hoảng sợ đột nhiên biến mất, tiếp theo ở đâu đó lại phát ra tiếng thét chói tai: “Có kẻ cắn ta, yêu quái ăn thịt người!!!”
Lưu tướng quân phía sau Vu Thức vy nhanh chóng kiến nghị: “Tướng quân, nhất định là bọn Tây lương thả ra đám yêu quái ăn thịt người đó trà trộn vào quân ta, nhằm hãm hại tướng sĩ của ta! Hơn nữa, Hôn thiên ám địa trận này quả là vô cùng lợi hại, chúng ta bị giam giữ bên trong, hoàn toàn không nhìn thấy được địch quân ở đâu, quân của chúng ta chỉ là bị thương vô ích, không bằng trước mắt tạm thời rút binh, quay về bàn bạc đối sách!”
Vu Thức Vy cũng cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ tổn hại vô cùng nặng nề, liền lập tức ra lênh: “Lập tức rút lui!”
Lưu tướng quân nhận được mệnh lệnh của Vu Thức Vy, lập tức dùng tất cả sinh lực mà mừng rỡ hô to: “Tướng quân chi lệnh, tập tức rút lui!”
Tiếng Chiêng vang lên, đại quân cấp tốc tập kết, từ phía sau rút lui, nhưng không ngờ rằng quân địch đã sớm lợi dụng đám khói đen mù mịt mà bao vây phía sau hậu phương, trước sau tấn công bọn chúng.
“Tướng quân, quân địch đã bao vây hậu phương của chúng ta, bây giờ phải làm thế nào đây?”
Vu Thức Vy trong lòng bỗng trầm xuống, nghiêm giọng nói: “Phân thành hai đội, từ hai bên trái phải rút lui!”
“Báo, Tướng quân, hai bên trái phải đều đã bị bao vây, chúng ta đã không còn đường để lui!”
Vu Thức Vy sắc mặt càng thêm băng lãnh, bình tĩnh phân phó: “Chuẩn bị hỏa dược, chúng ta cho nổ ra một con đường sống!”
Nhưng vẫn còn chưa kịp cho nổ hỏa dược mở đường, đám Vu Thức Vy liền đã bị hỏa dược của đối phương nổ đến mức người ngửa ngựa lật!
“Bùm Bùm ~ “
“A...”
Vu Thức Vy chỉ nghe được phía sau lưng không ngừng truyền đến những tiếng thét chói tai, nét mặt sa sầm lại: “Lập tức cho nổ hỏa dược!”
Vô số tiếng nổ của hỏa dược vang lên, hỏa ngục vang trời, có hỏa dược của địch nhân ném tới, cũng có hỏa dược của bọn chúng ném đi, cả một mảnh trời hỗn loạn hôn thiên ám đía, nhật nguyệt vô quang!
Lúc sau, Vu Thức Vy cuối cùng cũng mang được đại quân lao ra khỏi vòng vây, rút về quân doanh, mới phát giác trận chiến này tổn thất nặng nề, ba vạn đại quân, chỉ còn sót lại không đến một vạn.
Bên trong quân trướng, chúng tướng đủ mặt, không khí vô cùng nặng nề”
Vu Thức Vy một chân quỳ xuống, sắc mặt trầm thống(1), nói: “Nguyên soái, Mạt tướng lần này chiến bại, xin nguyên soái nghiêm trị!”
Thái tử bước ra chấp tay nói: “Nguyên soái, thắng thua trong binh gia là chuyện thường tình, hơn nữa trận pháp của địch quân biến hóa khôn lường, hoàn toàn chưa bao giờ nghe thấy, nếu đổi lại là một người khác, cũng khó lòng mà có thể thắng!”
Các phó tướng khác cũng nhao nháo phụ hóa: “Đúng vậy, đúng vậy, hôn thiên ám địa trận này quả thật vô cùng lợi hại...”
Cố Ngọc gằng giọng, nghiêm nghị nói: “Chư vị tướng quân xin nghe bổn soái một lời!”
Chúng tướng lập tức tỏ ra cung cẩn: “Chúng tướng xin nghe”
Cố Ngọc đứng lên, đến trước mặt Vu Thức Vy, đích thân đỡ nàng ta đứng dậy, nói: “Vu tướng quân, bổn soái tin chắc rằng ngươi đã tận tâm tận lực, hơn nữa Lưu phó tướng cũng có thể làm chứng, ngươi phát giác tình thế không hay, liền lập tức ra lệnh rút quân, hoàn toàn không một chút hành động cảm tính mà muốn liều mạng cùng quân địch! Nhưng, trên chiến trường, biến hóa khôn lường, trận pháp của kẻ địch lại huyền cơ ảo diệu, lần chiến bại này, bổn soái hy vọng ngươi có thể ngộ ra được nguyên nhân chiến bại, như vậy lần ứng chiến tiếp theo mới có thể giành được thắng lợi!”
Vu Thức Vy gật đầu, cung kính nói: “Mạt tướng tuân lệnh!”
Thái tử âm thầm thở nhẹ một hơi, sau đó liền nói: “Không bằng mời tướng quân cùng Lưu phó tướng nói ra cụ thế tình hình trên chiến trường, để bọn ta có thể cùng nhau nghiên cứu đối sách!”
Vu Thức Vy cùng Lưu phó tướng nhìn nhau, sau đó liền đem những việc phát sinh trên chiến trường nói ra không xót chút gì.......
Mà giờ khắc này đây, bên trong Nhu nhiên hoàng cung bên bến bờ Tây cương, đang tiến hành một nghi lễ đăng cơ vô cùng long trọng.
Thượng Quan Cửu U thôn tính Đột Quyết, trở thành bá vương bắc phương ngang sức với Đại Vân quốc, tất nhiên là không cam lòng chỉ làm một Hãn Vương, thế là sau khi chúng đại thần liên tiếp dâng tấu chương, chọn ra một ngày hoàng đạo, chính là ngày hôm nay, chính thức đăng cơ! Đổi quốc hiệu, Tề!
Đồng thời đổi trở về họ trước đây của mình, Mộ Dung thị, cùng chiêu cáo thiên hạ!
Trên triều Đại Vân lúc này, sau khi nhận được tin tức Thượng Quan Cửu U xưng đế đồng thời đổi họ Mộ Dung, bá quan văn võ liền lập tức như ong vỡ tổ.
“Hoàng thượng, tên phản tặc đó xưng đế không nói, còn đổi cả họ, đúng là quá phách lối mà!”
“Lúc hắn rời đi, mang theo chính là tướng sĩ của Đại Vân ta, món nợ này vẫn chưa cùng hắn tính, vậy mà lúc này đây còn dám xưng đế, Hoàng thượng, Thần cả gan khẩn xin xuất binh, thảo phạt tên tặc tử đó!”
(1) Trầm trọng, thống khổ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK