Tất cả mọi người đứng trước linh tiền, bao gồm cả Trấn quốc công Chu tướng quân, Chu lão phu nhân, còn có bọn di nương của Chu gia, đều bị lời nói của Vu Thức Vy chấn động đến không nói nên lời, bọn họ biết danh tiếng của Chu Đình Thâm tệ một chút, nhưng sao có thể làm ra loại việc tán tận lương tâm đến như vậy chứ?
Vu Thức Vy ngước mắt nhìn thoáng qua Chu Đình Thâm nằm trong quan tài, chỉ vào đó mà mỉa mai nói: “Các ngươi cho rằng hắn oan uổng như thế nào chứ? Sát thê chi hận, sát tử chi thù, các ngươi cho rằng mạng người đều là cỏ rác sao?
Dứt lời, Nàng chỉ về hướng Cố thị, nghiêm giọng quát: “Cố thị, ngươi nói, mạng người có phải là cỏ rác hay không?”
Cố thị bị Vu Thức Vy chỉ đích mặt mà chất vấn như vậy, khuôn mặt trắng bệch, hoàn toàn không thể nào phản bác, vô cùng hổ thẹn, bởi vì từng câu từng chữ của Vu Thức Vy đều là sự thật.
Chu lão phu nhân không tin được vào những gì mình vừa nghe thấy vội vã đến trước mặt Vu Thức Vy, nắm chặt tay nàng, lắc đầu nói: “Lão thân không tin, tất cả lời ngươi nói đều là dối trá có đúng hay không?”
Vu Thức Vy nhìn bà bằng một ánh mắt bi thương: “Chu lão phu nhân, ta cũng muốn nói tất cả điều này đều không phải là sự thật, ta vốn dĩ nghĩ người chết đi thì mọi việc cũng chấm hết, ngày hôm nay đến đây chỉ để muốn chứng minh nhị ca ta vô tội, không phải muốn phanh phui mọi việc, ta không biết Cố thị được ai sai khiến, ta vừa đến liền đối đầu cùng ta như vậy, nhưng việc này thiên chân vạn xác, cái chết của Chu công tử không oan ức một chút nào. Các ngươi nếu như không tin, có thể đến con ngõ phía tay thám thính một chút, liền biết lời ta nói có thật hay không”
Lời nói của nàng như một tia sét giữa ngày quang, khiến lão phu nhân cảm thấy như trời đất đảo điên, liền ngả vào lòng của Vu Thức Vy. Vu Thức Vy bình tĩnh mà đỡ lấy Chu lão phu nhân, lấy ra ngân châm mà nhẹ nhẹ châm vào nhân trung của bà, mới có khể khiến Chu lão phu nhân tỉnh lại.
Trấn quốc công Chu tướng quân cũng bị lời nói của Vu Thức Vy làm cho lục hồn vô chủ, khi qua cơn chấn động, liền kích động nói: “Việc này lão phu nhất quyết không tin”
Ngay tại lúc này, gia đinh ở bên ngoài hoảng loạn chạy vào, thở hổn hển nói: “Lão gia, Thái sư cùng hình bộ Trương đại nhân đến rồi, theo sau còn có cả một đám người”
Vu Thức Vy nói: “Là ta mời Trương đại nhân đến, nếu đã muốn kết thúc việc này, tốt nhất là có mặt đầy đủ mọi người”
Chu Tướng quân gật gật đầu, trầm giọng nói với gia đinh: “Mời nhị vị đại nhân vào đây”
Khoảng một khắc trôi qua, Vu Văn Thanh cùng hình bộ Trương đại nhân tiến vào bên trong, theo sau còn có cả một đám ngươi, Vu Văn Thanh cùng Trương đại nhân đầu tiên là cùng Trấn quốc công chu tướng quân hàn huyên một lúc, sau đó Vu Văn Thanh liền giới thiệu cho Trương đại nhân: “Đây là tiểu nữ, Tĩnh Văn công chúa”
Tĩnh Văn công chúa?
Trương đại nhân theo hướng tay của Vu Văn Thanh mà nhìn về phía Vu Thức Vy, nhìn thấy một thiếu nữ một thân tố y độ tuổi khoảng mười tám, đáy mắt không khỏi run chuyển, vô cùng kinh ngạc, vị nữ tử đoan trang tú lệ này, chính là người đưa thuốc cho hắn – Tĩnh Văn công chúa?
“Hạ quan bái kiến công chúa điện hạ”
Vu Thức Vy gật gật đầu, đáy mắt hiện lên lưu quang: “Trương đại nhân, thuốc đến có khỏi bệnh?”
Trương đại nhân sắc mặt bỗng nghiêm lại, đáy mắt hiện lên một chút chột dạ, cung kính đáp: “Khỏi bệnh, khỏi bệnh”
Người bên cạnh hoàn toàn không biết bọn họ đang nói gì, Vu Văn Thanh cũng cảm thấy có chút kỳ quái, muốn hỏi một chút, liền nghe thấy Vu Thức Vy hướng về đám ngươi phía sau bọn họ mà nói: “Trương phong, đem láng giềng lân cận của Thẩm thị đến đây, lão bản dược tiệm cũng mang lên đây, còn có tận mắt trông thấy Chu công tử cưỡng bức Thẩm thị thê tử, Trương thị mang hết lên đây.
Thanh âm vừa dứt, Vệ Trường Phong cùng ám vệ liền mang người đến, đẩy đến trước mặt mọi người, ba nam hai nữ là láng giềng lân cận, trung niên với vóc dáng phát phúc chính là lão bản của dược tiệm, còn một bà lão nhỏ gầy đen nhẹm chính là Trương thị.
Vu Văn Thanh cùng Trương đại nhân lúc này đây mới chấn kinh mà nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Vu Thức Vy: “Tiểu Vy, đám người này đều là người của ngươi?”
Đám người này lúc nãy tại ngã ba đụng phải, một đường đi theo bọn hắn đến Trấn quốc công phủ, bọn họ còn nghĩ là đến đây để phúng viếng, hóa ra là người của Vu Thức Vy.
Trấn quốc công Chu tướng quân không ngờ rằng Vu Thức Vy có chuẩn bị mà đến, đúng là xem thường nàng ta rồi. Chu lão phu nhân nhìn những người bị đẩy lên phía trước, nghi hoặc nhìn về phía Vu Thức Vy: “Đám người này là....”
Vu Thức Vy dùng ánh mắt nói với Chu lão phu nhân chớ có vội vàng, sau đó nhìn về phía Trấn quốc công phu nhân Cố thị, cười lạnh nói: “Cố thị, ngươi có quen biết với đám người này không? ồ, đúng rồi, vị lão bản của dược tiệm này có lẽ ngươi không quen biết, bởi vì hắn ta chính là kẻ bán thạch tín cho đồ phu thẩm thị, thứ thật sự giết chết Chu công tử, chính là thạch tín.
Lão bản của dược tiệm biết được trước mắt đều là những người quyền cao chức trọng, tuy rằng không biết ai là ai, nhưng quỳ xuống chung quy là không sai vào đâu được. Liền “rầm” mốt tiếng, mà quỳ xuống đất.
Lão bản thành thật trả lời: “buổi sáng giao thừa năm trước. Lúc dược tiệm chuẩn bị đóng cửa, đồ phu thẩm thị đến trước cửa tiệm, nói muốn mua thạch tín, thạch tín từ trước đến nay vốn là thuốc cấm, người bình thường nhất định sẽ không bán, cho nên tiểu nhân nhiều chuyện liền hỏi đồ phu thẩm thị một câu, muốn thạch tín để làm gì. Thẩm thị liền lập tức trả lời là muốn giết người, tiểu nhân lúc đó không hề chú ý, cho đến khi thẩm thị rời đi, mới nghe kẻ giúp việc trong tiệm nói, thê tử của thẩm thị bị Chu công tử cưỡng bức rồi, sinh non mất máu quá nhiều mà chết, mới cảm thấy thẩm thị mua thạch tín không phải đơn giản, không ngờ rằng qua mấy ngày liền nghe được tin Chu công tử bị Vu nhị công tử sát hại, tiểu nhân cố tình thăm dò nơi ở của Thẩm thị, đi tìm Thẩm thị, mới phát hiện Thẩm thị đã mất tích.”
Vu Thức Vy lắng nghe lời hắn nói, tiếp theo nhìn về hướng Trương thị, thanh âm lạnh lùng nói: “Trương lão bà, ở đây điều là đại thần trong triều, đem những điều mắt thấy tai nghe mà nói cho tường tận rõ ràng, nếu có điều chi dấu giếm, liền bị kết tội bao che hung thủ”
Nghe được lời này, Trương lão bà liền quỳ gập xuống đất, hoảng sợ mà nói: “Năm trước... buổi chiều ngày hai mươi lăm tháng mười hai, thân già này tận mắt nhìn thấy Chu gia Chu công tử đến Thẩm gia, nhân lúc đồ phu thẩm thị không có mặt, liền cưỡng bức thê tử của Thẩm thị, khiến nàng ta sinh non, mất máu quá nhiều mà chết, Thẩm thị.... nhà của Thẩm thị còn do đích tay thân già này lau dọn”
Vu Thức Vy lại lạnh lùng nói: “Vậy ngươi có từng nghe thấy Thẩm thị nhắc đến việc muốn giết Chu Đình Thâm?”
Trương lão bà bị ánh mắt băng lãnh của Vu Thức Vy dọa đến mức cơ thể run lên từng cơn, thân thể chao đảo một cái, lắp bắp nói: “Có, đã từng nghe nhắc đến, Thẩm thị tính tình nóng nảy, vốn dĩ muốn xách đao đi tìm Chu công tử, lại bị đám ngươi của Chu gia đột nhiên xông vào nhà đánh cho một trận, sau đó... sau đó....
Trương lão bà chưa nói dứt lời, liền nhìn về phía Cố thị, ánh mắt hoảng sợ, tiếp tục nói: “Sau đó chính là vị phu nhân này, trong lúc Thẩm thị bị đánh đến mức chỉ còn nửa cái mạng, lấy ra tám nghìn lượng làm phí bịt miệng, yêu cầu bọn ta, còn có vài vị láng giềng đã đến trước đó giúp che dấu việc này, nếu như không làm theo, Thẩm thị chính là cái gương trước mắt, ngân lượng đó bọn ta không dám nhận, tất cả đều lưu lại đưa cho Thẩm thị...
Hình bộ Trương đại nhân nhìn về phía năm người kế bên Trương lão bà, nghiêm giọng nói: “Trương lão bà nói có phải là sự thật không? Chu công tử quả thật tại thẩm gia gây ra án mạng?”
Năm người láng giếng liền lập tức bị dọa đến quỳ gập xuống đất: “Đúng vậy, thưa đại nhân, những gì Trương lão bà nói đều là sự thật, không có chữ nào là giả đối, vị Chu công tử đó quả thật đã cưỡng bức thê tử của Thẩm thị, là hung thủ đã khiến nàng ta chết thảm”
Vu Thức Vy sắc mặt băng lãnh, nhìn khuôn mặt trắng bệch không một giọt máu của Trấn quốc công phu nhân Cố thị, bước đến trước mặt bà ta, từ trên cao nhìn xuống: “Cố Thị, ngươi có biết tội?”
Cố thị cả người run lẩy bẩy, không nói nên lời, bởi vì tất cả lời bọn chúng nói, đều là sự thật..... đều là sự thật.....
Vu Thức Vy xem thường mà nhìn bà ta, sau đó quay lưng nhìn về phía Chu lão phu nhân cùng Trấn quốc công Chu tướng quân lúc này đây vẫn chưa thể chấp nhận sự thật, nghiêm túc nói: “Bây giờ chỉ cần nghiệm thi, liền có thể biết được Chu công tử là chết do thạch tín hay do dao găm gây nên, chỉ cần nghiệm thi liền biết rõ”
Vừa nghe đến nghiệm thi, tất cả mọi người đều biến sắc, bởi vì nghiệm thi, là một việc vô cùng không tôn trọng người chết, sẽ khiến vong sinh nảy sinh oán khí!
Chu nhị tiểu thư từ bên ngoài vừa quay về, cũng chính là muội muội của Chu Tam công tử Chu Lâm Huyên, từ xa nghe được hai chữ nghiệm thi, vẫn chưa đến gần, liền quát to: “Không thể được, ai dám cả gan động đến vong linh của tam ca ta”
Thanh âm giận giữ này khiến tất cả mọi người đến dồn sự chú ý đến nàng ta, ngay trước đại môn, chỉ thấy một thân bạch y nử tử đi đến, không điểm phấn son, tố thoa vấn tóc, mục thanh mi tú, như hoa như nguyệt, chỉ là lúc này trên khuôn mặt nàng ta đều là nộ ý, trong lúc mọi người nhìn nàng ta, nàng ta liền vôi vàng đi đến.
Nàng lướt qua đám người, đứng chặn trước quan tài, tức giận nói: “Ca ca ta chết thảm, các ngươi lại còn muốn nghiệm thi, bất kính với người chết, các ngươi có còn nhân tính không?”
Mi tâm Vu thức Vy khẽ chau lại mà nhin Chu Lâm Huyên, những lời này nàng ta như đang nói với tất cả mọi người, nhưng chỉ có nàng biết, lời này chính là đang cảnh cáo một mình nàng, đáy mắt mang đầy hận ý cùng thù địch kia hoàn toàn là dành cho nàng, điều này... sao có thể? Chu Lâm Huyên sao lại hận nàng đến như vậy?