Mục lục
Truyện không tên số 38
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

44135
Cố thị nhìn thấy Chu Lâm Huyên đến, giống như vừa được tiếp thêm sinh lực, liền lập tức bò dậy, đi đến bên Chu Lâm Huyên, cùng Chu Lâm Huyên cản trước mặt quan tài, trừng mắt nhìn Vu Thức Vy, quát: “Hôm nay kẻ nào dám quẫy nhiễu vong linh của Thâm nhi, ta liều mạng với kẻ đó.”
Trấn quốc công giống như đến bây giờ mới phát giác sự dị thường của Cố thị, nổi giận nói: “Phu nhân, hôm nay sao ngươi lại hành xử kỳ lạ như vậy?”
Vu Thức Vy lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, sắc bén nói: “Các ngươi cuối cùng nhận được sự chỉ thị của ai? Dám cả gan ngăn cản hình bộ tra án?”
Chu lão phu nhân trong lòng rối bời, nếu như tất cả những gì đám người đó nói đều là sự thật, vậy thì hiện tại bà chỉ muốn biết được chân tướng, Thâm nhi cuối cùng là độc chết, hay là bị dao găm giết chết. Nghĩ đến đây, Chu lão phu nhân liền buông lời khuyên: “Cố thị, lão thân biết ngươi trong lòng đau buồn, lão thân nào có khác gì ngươi, nhưng đến bây giờ đây, thứ chúng ta cần chính là một đáp án”
Sắc mặt cố thị bỗng sa sầm, căm phẫn mà nhìn Vu Thức Vy: “Chân tướng chính là Vu gia bọn chúng muốn đem việc này đổ hết lên đầu Chu gia chúng ta, dùng việc này để giúp Vu Nhậm Hi thoát tội.”
Chu Lâm Huyên cũng hung hăng nói: “Mẫu thân nói chí phải, Vu Thức Vy chính là muốn giúp Vu gia chối tội, chúng ta nhất định sẽ không đồng ý nghiệm thi.”
Vu Thức Vy sắc mặt trầm xuống, tiến lên một bước, lớn tiếng nói: “Chu tiểu thư, ngươi căn bản hoàn toàn không biết rõ chân tướng, còn ở đây ăn nói xằng bậy, công khai ngăn cản hình bộ tra án, ngươi xem pháp luật của Đại Vân triều chúng ta là gì?”
Dứt lời, nàng uy nghiêm hướng mắt về phía hình bộ Trương đại nhân, nói: “Dám hỏi Trương đại nhân, điều thứ 256 trong pháp luật của Đại Vân triều chúng ta là gì?”
Trương đại nhân bỗng giật mình, lập tức chấp tay nói: “Hồi bẩm công chúa, điều 256 của luật pháp Đại Vân triều, ngăn cản hình bộ tra án, xem như là đồng tội, lập tức xử tội.”
Vu Thức Vy quay đầu lại, đáy mắt cuồn cuộn phong ba bão táp, như sắp nổi trận lôi đình, quát to: “Người đâu, lôi Cố thị cùng Lâm Chu Huyên xuống, nếu còn tiếp tục cản trở hình bộ tra án, lập tức tống vào đại lao”
Vệ Trường Phong cùng hai ám vệ tiến lên phía trước, một tay lôi Cố thị cùng Chu Lâm Huyên sang một bên, Cố Thị cùng Chu Lâm Huyên giẫy dụa dữ dội, hoàn toàn không có chút phong thái của cao môn quý tộc, giống như hai ả đàn bà đanh đá ngoài chợ.
Vu Thức Vy nhìn vê phía Vu Văn Thanh, ánh mắt như muốn nói: “May mắn là không cưới ả đàn bà này về, bằng không Vu gia không ngày được yên”
Vu Văn Thanh như hiểu được ẩn ý trong đáy mắt của Vu Thức Vy, khuôn mặt hổ thẹn, quay đầu đi, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn là vẫn chưa rướt ả vào cửa.
Vu Thức Vy nhìn gương mặt lúng túng khó xử của Vu Văn Thanh, cũng không tiếp tục mỉa mai lão ta, mà quay qua nhìn Chu lão phu nhân cùng Trấn quốc công: “Lão phu nhân, Chu tướng quân, hiện tại đã không có người ngăn cản, ai đúng ai sai, chỉ cần nghiệm thi là sẽ biết.”
Trong khi nói chuyện, Vu Thức Vy hướng về nghiệm thi sư phía sau Vệ Trường Phong ngoắc tay: “Trương đại nhân, Nghiệm thi sư Lý đại nhân của Thận Hành Ti trong cung, trong giới nghiệm thi đức cao vọng trọng, để hắn nghiệm thi, các ngươi không có ý kiến chứ?”
Lý đại nhân đã tiến về phía trước, một thân cẩm y huyễn sắc, trên vai mang một gương dụng cụ lớn, thái độ nghiêm cẩn mà chấp tay hành lễ: “Thần Lý Tử Ngang bái kiến công chúa, bái kiến chư vị đại nhân”
Trương đại nhân cung kính trả lời Vu thức Vy: “Lý đại nhân từ trước đến nay đức cao vọng trọng, thanh liêm chính trực, thần tất nhiên là tin phục”
Vu Thức Vy gật gật đầu, lại nhìn về phía Chu lão phu nhân cùng Chu tướng quân, thở dài nói: “Đắc tội rồi, Lý đại nhân, mời.”
Mắt thấy Lý đại nhân đã sắp bước đến gần quan tài, bên ngoài bỗng truyền vào một thanh âm cực kỳ băng lãnh: “Công chúa, vừa đến đã đòi nghiệm thi, hẳn đã sớm có chuẩn bị từ trước?”
Lời vẫn còn chưa dứt, mọi người đều đã hướng ánh mắt về thân ảnh hắc y ở phía ngoài đang bước vào trong, dáng người cao lớn thẳng táp như bùng bách, từng bước từng bước mà thong thả bước vào trong chính đường.
Tới gần chút, mọi người mới nhìn rõ được bộ dạng của hắn, chỉ thấy ngũ quan tuấn mỹ, như được điêu khắc, con ngươi tĩnh mịch phát ra hàn quang, vẫn chưa đến gần, mọi người đều đã cảm nhận được hàn ý phát ra từ người hắn, lập tức cảm giác không khí chung quanh bỗng nhiên trở lạnh, giống như đang ở giữa vạn trượng băng hàn.
Trong lúc mọi người vẫn còn thất thần, hắn đã đến trước mặt của Vu Thức Vy, ngạo nghễ mà nhìn nàng, khóe miệng cười lạnh, giống như hoa nở trên tuyết, lãnh khốc vô tình: “Công chúa, ngươi nói có phải không?”
Vu Thức Vy sắc mặt trầm xuống, cuối cùng nàng ta cũng hiểu tại sao Chu Lâm Huyên lại ra sức ngăn cản đến như vậy, nàng cười lạnh một tiếng, hướng mắt về nơi khác, lãnh đạm mà nói: “Nhiếp Chính Vương, đây là ân oán của Vu gia cùng Chu gia bọn ta, cùng vương gia có quan hệ gì chứ? Lẽ nào là ngươi sai khiến Cố thị cùng Chu Lâm Hàn cản trở bọn ta tra án?”
Chỉ đơn giản vài câu nói liền khiến khuôn mặt của Thượng Quan Cửu U sa sầm lại, trong lòng vốn đã lửa giận ngùn ngụt, không nơi nào phát tiết, lúc này thấy nàng ta nhìn cũng không thèm nhìn lấy hắn, càng cảm thấy tức giận, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nữ nhân đáng chết, không biết xấu hổ mà cầu xin hoàng thượng gả cho Hàn Giang Nguyệt!
Hắn cho nàng ta Phượng Lâm thiên hạ, trở thành nữ tử cao quý nhất thế gian này, nàng không màng, ngay cả suy nghĩ cũng không cần suy nghĩ, liền lập tức từ chối, bây giờ còn gả cho tên khốn Hàn Giang Nguyệt đó. Tên khốn đó trong lòng không có đại nghiệp, chỉ biết nhàn rỗi mà du sơn ngoạn thủy, có gì đáng để nàng ta để mắt đến kia chứ?
“Vu Thức Vy, ngươi đang thử thách sự kiên nhẫn của bổn vương!”
Vu Thức Vy nhàn nhạt nở một nụ cười, nhón chân lên, đến bên tai hắn, vô cùng xấc xược mà nói: “Là ta khiêu chiến sự nhẫn nại của vương gia thì đã sao? Ngươi đem Thẩm thị đi thì đã sao?”
Thượng Quan Cửu U nhìn đáy mắt vô tình cùng hận ý của nàng ta, ánh mát bỗng sa sầm lại, hít sâu một hơi, nỗ lực đem cảm giác muốn một chưởng đánh chết Vu Thức Vy đè nén xuống, nữ tử chết tiết, đúng là đáng chết mà!
Đám người còn lại hoàn toàn không hiểu cả hai người bọn họ đang nói gì, chỉ có thể hành lễ nói: “Bái kiến Nhiếp chính vương”
Thượng Quan Cửu U không kiên nhẫn mà phất phất tay: “Bổn vương thân là Nhiếp chính vương, việc này ảnh hưởng nghiêm trọng, bổn vương sẽ đích thân xét xử”
Dứt lời, liền kéo chiếc kế bên cạnh đến, ngạo nghễ mà ngồi xuống, nghiêng dựa vào thành ghế, tư thể vô cùng xấc xược.
Vu Thức Vy ánh mắt rủ xuống, có chút băn khoăn, đoán không được là hắn cùng đường mạt lộ, hay là lại có trò khác.
Thượng Quan Cửu U nhìn về phía nghiệm thi sư Lý đại nhân, làm một động tác mời: “Không phải nói muốn nghiệm thi sao? Nếu như người chết quả thật chết do lợi khí gây nên, bổn vương nhất định sẽ giáng tội ngươi khinh nhờn người chết, đem tất cả bọn ngươi nhốt vào đại lao, Trương đại nhân, ngươi cũng vậy, nếu có xảy ra sai sót gì, người đầu tiên bổn vương xử tội chính là ngươi.”
Nhìn thấy đáy mắt mang đầy sự tự tin của Thượng Quan Cửu U, trong lòng Vu Thức Vy bỗng nhiên cảm thấy bất an, cảm thấy việc này không thể đơn giản như vậy, nàng hồ nghi nhìn về phía quan tài, lạnh giọng nói: “Lý đại nhân, nghiệm, nếu có sai sót, bổn công chúa một mình gánh vác.
Lời vừa thốt ra, Lý đại nhân như uống được phải một viên định tâm hoàn, gật gật đầu, đi đến bên quan tài, mở gương dụng cụ ra, lấy ra công cụ, bắt đầu công việc nghiệm thi.
Tất cả mọi người đều chờ đợi trong thấp thỏm không yên, Chu lão phu nhân nắm chặt tay của Chu tướng quân, rõ ràng là đang vào ngày đông, nhưng cả người lại toát đầy mồ hôi.
Vu Thức Vy nhìn thoáng về phía Thượng Quan Cửu U, trong lòng bỗng có cảm giác bất an, lẽ nào hắn thật sự đang giở trò?
Ánh mắt Thượng Quan Cửu U vừa hay bắt gặp được ánh nhìn của Vu Thức Vy, trong đáy mắt mang đầy vẻ đắc ý, như nói: “Nữ nhân, ngươi nghĩ là ngươi có thể thắng được bổn vương sao?”
Vu Thức Vy nhìn vẻ đắc ý trong mắt Thượng Quan Cửu U, mi tâm khẽ động, trong lòng hoàn toàn không như vẻ ngoài lãnh đạm của nàng, hiện tại nàng có thể chắc chắn rằng Thượng Quan Cửu U quả thật đang giở trò!
Vu Văn Thanh cũng vô cùng khẩn trương mà nắm chặt tay, nhìn về phái nghiệm thi sư Lý đại nhân, đợi chờ hắn tuyên bố kết quả nghiệm thi, hài nhi của hắn sống hay chết, tất cả đều dựa vào kết quả này.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Lý đại nhân cuối cùng cũng thu hồi công cụ, lau khô đôi bàn tay nghiệm thi, sau đó thắp một nén hương, hướng vế phía người chết vái lạy, sau khi hoàn thành, mới quay đầu lại nói: “Bên trong Chu công tử hoàn toàn không có dấu hiệu trúng độc, nguyên nhân dẫn đến cái chết chính là do lợi khi gây nên!”
Thanh âm của hắn vang vội bên tai của mỗi người, sau khi nghe xong, khuôn mặt tất cả mọi người đều ngưng trệ, sau đó liền nhìn về phía Vu Thức Vy.
Cố thị ở cách đó không xa liền đẩy mạnh Vệ Trường Phong ra, nhào đến trước mặt Vu Thức Vy, phẫn nộ giáng cho nàng ta một bạt tai, kích động nói: “Ngươi chính là kẻ muốn nghiệm thi, kết quả như thế nào? Vu Thức Vy, ngươi khinh nhờn thi thể hài nhi của ta, ngươi chuẩn bị gánh trọng tội này như thế nào?”
Chu Lâm Huyên cũng chạy đến, hung hăng đẩy Vu Thức Vy, phẫn nộ quát: “Vu Thức Vy!! Ngươi nhìn việc tốt mà ngươi đã làm? Tam ca ta bị nhị ca ngươi hại chết, chết một cách oan uổng không nói, sau khi chết còn bị các ngươi mạo phạm, ngươi đúng là một kẻ tán tận lương tâm mà!!”
Vu Thức Vy nghiêng đầu, đối với sự chỉ trích của Cố thị cùng Chu Lâm Huyên không may mảy quan tâm, trong đáy mắt hiện rõ sự kinh ngạc, thầm nghĩ, không thể nào, điều này tuyệt đối không thể nào, Chu Đình Thâm trúng độc mà chết, sau khi chết tàn độc lưu trữ trong cơ thể, không thể nào giải được, nàng am hiểu y thuật, điều này nàng hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào.
Nàng bỗng hướng ánh mắt về phía Thượng Quan Cửu U, hắn ta cuối cùng đã giở trò gì? Sao có thể khử đi tàn độc trong cơ thể Chu Đình Thâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK