Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đóng băng đáng sợ thật”, Hàn Tuyết khẽ nói.





Cô ta là chân thể âm băng, đóng băng là sở trưởng của cô ta.





Bây giờ nhìn thấy Sở Vô Sương đóng băng mới biết những gì mình thực hiện chỉ là trò con nít, không có thuộc tính băng, lại có thể đóng băng mạnh mẽ đến thế, tư chất của Sở Vô Sương quả là sâu không lường được!






“Nhìn thôi cũng thấy lạnh”, Man Đằng sợ run cả người.





“Ừ”, Dương Phong nói một chữ, là người từng bị ý lạnh ăn mòn, hắn ta có nỗi ám ảnh với băng.





“Thế… Là xong rồi?”





“Nhìn đi! Ta đã bảo là không đánh quá mười hiệp mà".







“Không nhìn lại xem đối thủ là ai”.





Bên dưới đã bắt đầu bàn tán ầm ĩ, ai cũng tấm tắc khen ngợi tòa băng kia.





Bị Sở Vô Sương đóng băng thì người cùng tu vi cũng trốn không thoát nữa là Cơ Ngân cảnh giới Chân Linh.





“Thần Long Bãi Vĩ”.





Trong tiếng bàn tán xôn xao, trong lớp sóng đang đóng băng vang lên câu nói.





Tất nhiên đó là giọng Triệu Bân, từng chữ từng chữ, mỗi một âm tiết đều cực kỳ vang dội.





Chữ “vĩ” vừa cất lên thì long ngâm kháng hồn đã vang vọng, con rồng khổng lồ vàng óng ánh bay quanh lớp băng, thân rộng mạnh mẽ rực rỡ, đuôi rồng khí phách bất diệt phá tan lớp băng, khiến Sở Vô Sương cũng phải rên lên lùi lại phía sau.





“Man Long Bãi Vĩ của ta… Hắn cũng biết ư?”, Man Đằng sửng sốt.





“Đừng ầm ĩ, ta học từ chỗ Ma Tử”, Triệu Bân trả lời chắc như đinh đóng cột.











“Tên nhóc, hay lắm”, Huyễn Mộng cười nói, đây là bí pháp của Ma gia, không phải cái gì mà Thần Long Vẫy Đuôi, đừng tưởng rằng ngươi sửa cái tên thì ta liền nhận không ra ngươi đã học trộm... nhưng nói chung thì ngươi cũng đã dùng nó rất là thuần thục!





“Nói bừa, đây là bí pháp đã được ta cải tiến”, nếu như hỏi thì Triệu Bân chắc chắn sẽ trả lời như thế.





Siêu cấp thiên phú của hắn đã cho hắn khả năng học hỏi cực nhanh, thứ gì cũng có thể học được, tuy nhiên cũng giống như lúc hắn học những bí pháp khác, cho dù học được trong thời gian ngắn nhưng vẫn không thể ngộ ra được tinh túy của bí pháp, còn cần rất nhiều thời gian để tôi luyện.





“Hắn thật sự có thể phá được!”, khán giả bên dưới lại ngồi thẳng lưng chăm chú theo dõi.





Hơn nữa, ánh mắt của ai cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, chiêu thức Thần Long Vẫy Đuôi này hình như trông hơi quen! Tuy nhiên điều này cũng không quan trọng, điều quan trọng là Cơ Ngân đã phá được phong ấn băng của Sở Vô Sương.





Phải nói rằng một chiêu Thần Long Vẫy Đuôi này thật sự rất hữu dụng.





“Phong Lôi quyết”, Triệu Bân đã cầm kiếm phát động tấn công, một kiếm của hắn đâm tới nhanh như gió chớp, kiếm uy mang theo kiếm ý xuyên thủng, lưỡi kiếm ma sát với không khí mạnh đến mức trên thân kiếm cũng tóe lên những tia lửa chói mắt.





Sở Vô Sương không động, chỉ đứng yên một chỗ.





Điều quỷ dị nhất chính là khi mũi kiếm của Triệu Bân chỉ còn cách cô ta nửa thước thì lại đột nhiên ngừng lại.





Chính xác mà nói thì mũi kiếm của hắn dường như đã bị chặn lại bởi một kết giới vô hình. Ngay cả kiếm uy của kiếm Long Uyên cũng đã bị triệt tiêu ngay lập tức, kiếm khí chỉ còn cách cô ta nửa bước chân cũng trở nên vô dụng, hơn nữa còn dần dần tiêu biến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK