Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân không nói nhiều, chỉ đưa ra một tia căn nguyên, đưa vào trong cơ thể Dương Huyền Tông. Khoảng vài giây sau, căn nguyên đã tan biến, chú ấn vẫn còn, đúng thật là một vết nứt “tham ăn”, không hề khách khí.





“Sư thúc Linh Lung đã nói cho ta nghe về ngụy bí giả rồi!”





Dương Huyền Tông hít một hơi thật sâu, đến lúc này, ông ta vẫn không thể nào tin nổi.





Chính ông ta đã đánh giá thấp thực lực kẻ thi chú nên mới đẩy bọn họ vào tình trạng bế tắc thế này, phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng, nếu không nhờ Cơ Ngân mang theo bí mật trở lại thì đến giờ bọn họ vẫn còn chưa biết gì.





“Sẽ tìm được người thi chú thôi!”





Triệu Bân cầm ấm trà, rót đầy ly cho Dương Huyền Tông.





Nhưng hắn nói câu đó có phần không tự tin cho lắm.





Thế giới rộng lớn như thế, đông người đến vậy, biết tìm người thi chú ở đâu?





Căn nguyên của hắn có khả năng cảm nhận, nếu muốn dựa vào đó để tìm ra hung thủ, hắn có vẻ vẫn còn thiếu chút đạo hạnh. Đối phương thi triển được chú ấn cấp bậc kia thì sao có thể không dùng thủ đoạn để che giấu.





Còn về Khô Lâm lão quỷ, vì lão ta có liên quan đến rất nhiều bí tân, phải soát hồn mới biết được là có thể phát hiện ra dấu vết gì hay không, chuyện này vẫn còn là ẩn số.





“Ngươi phải giữ kỹ vật này!”





Dương Huyền Tông vừa nói, vừa lấy ra một tấm lệnh bài, là lệnh bài chưởng giáo thật sự. Nửa đêm, ông ta tìm Cơ Ngân không phải là để uống trà, nói chuyện phiếm mà vì muốn dặn dò chuyện sau này, như Linh Lung, ông ta cũng có khả năng trở thành ngụy bí giả bất cứ lúc nào, có vài việc chuẩn bị trước thì vẫn tốt hơn.





“Chuyện này…”





Triệu Bân ho khan một tiếng rồi nhận lấy lệnh bài chưởng giáo.





“Lỡ... ta chết hoặc gặp bất trắc thì ngươi sẽ là chưởng giáo đời tiếp theo của Thiên Tông!”, Dương Huyền Tông nói với vẻ khá trịnh trọng. Trong lời nói còn toát ra uy nghiêm của bậc trưởng bối, việc bàn giao hiện tại không phải trò đùa, quyền lực đi đôi với trách nhiệm, có được nó thì đồng nghĩa với việc gánh vác nghĩa vụ.





Triệu Bân im lặng.





Linh Lung xem trọng hắn là thật, nhưng hắn không ngờ đến Dương Huyền Tông cũng tin tưởng mình vô điều kiện, cả hai người họ đều gửi gắm toàn bộ những gì mình có cho hắn.


Còn hắn lại có chút không chân thành, đến giờ vẫn còn có chuyện che giấu họ.





Nếu nói ra thân phận thật của mình, không biết Linh Lung và Dương Huyền Tông sẽ có cảm nghĩ gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK