Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như Triệu Bân đoán không sai thì hoàng phi cũng đã nói cho ông ta biết bí mật.





Quả nhiên, ông ta cũng đã biết thân phận thật sự của Triệu Bân.





Hai người dường như rất hiểu ý nhau, không ai cố ý nhắc đến chuyện này, chuyện đã xảy ra rồi có nhắc lại cũng vô nghĩa, Dương Huyền Tông lúc này dường như chỉ cảm thấy rất cảm khái.





Lúc này Triệu Bân phóng ra căn nguyên huyết mạch đẩy vào trong cơ thể Dương Huyền Tông.





Hắn muốn dùng căn nguyên huyết mạch cảm giác tìm ra vị trí của kẻ thi chú.





Đáng tiếc cách này không thành công.





Sau ba tách trà hắn mới xoay người rời đi.





Đến một góc của ngọn núi, hắn tình cờ gặp một bóng dáng quen thuộc.





Đó chính là Liễu Như Nguyệt.





Sau nhiều ngày không gặp, tu vi của cô ta đã tiến bộ rất nhiều.





Triệu Bân đi qua không nói lời nào.





"Triệu Bân".





Sau lưng hắn, Liễu Như Nguyệt gọi với theo, hai mắt đã nổi lên một tầng hơi nước.





Vong tình thủy cũng không có tác dụng lâu dài với tất cả mọi người, cô ta đã khôi phục được trí nhớ.





Triệu Bân không trả lời, đi càng lúc càng xa.





Liễu Như Nguyệt tự cười nhạo bản thân, vô cùng hối hận về những gì đã xảy ra năm đó.





Nguyệt Thần có thể hiểu được, nếu năm đó không có hôn lễ thay xà đổi cột mà Liễu Như Nguyệt gây ra thì cũng sẽ không có Triệu Bân của ngày hôm nay, chuyện này đến tột cùng cũng không thể phân định đúng sai.





Nhưng dù nói thế nào thì Liễu Như Nguyệt cũng đã khiến cho Triệu gia mất hết mặt mũi.





Bây giờ Triệu Bân không muốn để ý đến cô ta cũng là chuyện thường tình.





Triệu Bân xuất hiện trở lại ở đỉnh Tử Trúc.





Đã lâu hắn không về đây, đỉnh núi này đã trở nên hoang vắng đến đáng sợ.





Có trưởng lão đi ngang qua nhìn thấy đều nhịn không được phải thở dài một tiếng, ngày xưa đỉnh Tử Trúc có một sư hai đồ, hiện giờ chỉ còn lại một mình Cơ Ngân, sư phụ táng thân, sư tỷ thành ngụy bí giả, ngẫm lại đều khiến cho người ta vô cùng bi thương.





Triệu Bân đốt hương cho Vân Yên.


Dưới gốc cổ thụ quen thuộc, hắn ngồi lặng lẽ thiếp đi.





Đêm nay như dài hơn bao giờ hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK