Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người mặc đồ đen, lén la lén lút tới bên dưới hòn đảo.





E là người của Nam Vực đều có tật xấu này, sau khi màn đêm buông xuống sẽ khởi động kết giới, không biết để đề phòng trộm cắp hay đóng cửa làm chuyện xấu, đảo Huyền Quy này cũng không ngoại lệ.





Nhưng kết giới này đối với Triệu Bân chỉ là vật trang trí, sức mạnh của nó không đến mức Thiên Võ.





Hắn dùng tia lửa điện rạch ra một vết nứt, cùng Ma Tử lẻn vào trong.





Cũng giống như những hòn đảo khác, hòn đảo này khá nhiều đồi núi, sâu trong mạch núi là một khu rừng trúc.





“Ở trong đó”, Ma Tử chỉ vào khu rừng trúc.





Khỏi cần hắn nói, Triệu Bân cũng dùng đại địa linh chú cảm nhận được rồi.





Nhưng hắn đã đánh giá thấp khu rừng trúc này, bí pháp che giấu huyền diệu quá nên cảm ứng của hắn không rõ ràng, chỉ biết rằng bên trong có bốn vị võ tu Chuẩn Thiên, toàn là cao thủ đạt đỉnh hàng thật giá thật, ngoài ra còn có một luồng khí tức bí ẩn, chắc hẳn không phải con người, khá giống Cửu Vĩ Tiên Hồ.





“Cửu Vĩ của Long Phi?”





Triệu Bân tiện tay vung ra một luồng kiếm mang, chém về phía đó.





Khói sương và cấm chế che phủ rừng trúc bị hắn phá tan trong thoáng chốc.





“Ai?”





Tiếng quát giận dữ vang lên, bốn bóng người đồng loạt lao ra.





Đúng là bốn võ tu Chuẩn Thiên, chắc hẳn là cùng một dòng truyền thừa, mặc đạo bào cùng màu, toàn là những lão già. Lão đạo đi đầu có huyết mạch đặc thù, tuy tuổi đã cao nhưng khí huyết dồi dào.





“Võ tu hèn mọn mà cũng dám tới gây rối à?”





Lão già đầu tiên nạt nộ, một chưởng vung tới phủ đầu hắn.





Triệu Bân ngó lơ, dùng thuấn thân tuyệt sát chém đầu lão già thứ nhất.





“Đây là… thiên nhãn thuấn thân?”





Ba lão già còn lại đồng loạt biến sắc, dường như nhận ra đây là ai.





Chính bởi vì nhận ra nên họ mới kinh ngạc và không tin. Tại sao Cơ Ngân vẫn còn sống? Có vẻ như sau trận kiếp thần thú đêm ấy thì họ chưa từng ra khỏi đảo, đến mức không biết gì về thế giới bên ngoài, ví dụ như Thánh Tử của Thiên Tông vẫn còn sống nhăn răng, cũng như hắn đã thoát khỏi vòng vây thế nào.





Keng!





Triệu Bân không thừa lời, xuất kiếm nhanh như cắt.





Ma Tử cũng không chần chừ, nhát kiếm của hắn ta không gì cản nổi.





Phụt!


Máu me bắn ra.





Lão già thứ hai còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai người xử rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK