Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng dù tiên lực có nhiều đến mức nào thì cũng không tác dụng gì.





Lúc này, Diệu Ngữ giống như một đóa hoa đang khô héo với tốc độ chóng mặt.





Hầy!





Nguyệt Thần thở dài.





Lại là một cuộc chia ly!





Cô nhóc đó đã đến giới hạn rồi!





Mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh đã phá vỡ khế ước minh hôn, kể từ giây phút mệnh cách thay đổi là đã định sẵn sẽ có kiếp nạn ngày hôm nay, dù có động phòng hay không thì cũng chẳng thay đổi được kết cục diệt vong như thế.





Nguyệt Thần thở dài, liếc mắt nhìn sang lời chúc phúc của thần.





Lời chúc phúc của thần không nói gì, chỉ hơi run rẩy.





Nguyệt Thần hít một hơi thật sâu, cố nhịn cảm giác kích động muốn chửi thề.





Cô ta suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được việc tại sao mệnh cách của Triệu Bân lại trở thành Thiên Sát Cô Tinh, không phải là không có lý do, lời chúc phúc của thần là kẻ gây ra chuyện này, nếu chúc phúc vô tình gây ra thì cũng thôi, nhưng nếu như cố tình thì đúng là khiến người ta phát điên, thậm chí cô ta còn nghi ngờ là nguyền rủa đuổi theo chúc phúc tới đây, còn cô ta và Triệu Bân lại mơ màng bị cuốn vào.





Vù!





Lời chúc phúc của thần lại rung lên, có lẽ là đang muốn nói lời xin lỗi.





Nguyệt Thần đoán không sai, sự thay đổi mệnh cách của Triệu Bân thật sự là do chúc phúc mà ra, nguyền rủa đến đây cũng bởi chúc phúc. Là cô ta đã đánh giá thấp đối phương, do cô ta chọn sai bên, e là lời chúc phúc sẽ mang đến cho Triệu Bân những nguy nan không thể lường trước được, một người có mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh là đã được định sẵn rằng sẽ quấy loạn lịch sử tăm tối.





“Dừng lại cho ta!”





Tiếng hét của Triệu Bân vang vọng khắp thâm sơn cùng cốc, khắp ngôi mộ cổ.





Bên tai Nguyệt Thần, đó là tiếng hét phát ra từ sâu trong linh hồn, ẩn chứa sự bất lực.





Dù tiên lực của Triệu Bân dồi dào, dù căn nguyên của hắn quay cuồng dữ dội, tất cả đều không thể cản được sự tan biến thể phách của Diệu Ngữ.





Là do Triệu Bân quá vô dụng sao?





Không, là bởi hắn gặp một chuyện bất khả thi vào sai thời điểm.





Khế ước minh hôn đã bị hủy, trừ phi có thần cấp đế vương ở đây, bằng không chẳng ai có thể cứu được mạng Diệu Ngữ.





Hầy!





Nguyệt Thần lại thở dài, không nỡ nhìn thêm nữa.


Đồ đệ của cô ta đúng là mệnh khổ, đi đến đâu cũng gặp cảnh sinh ly tử biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK