Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên chú ấn của mỗi con rối xác chết, hắn còn nhìn thấy một tia sáng rất mỏng, còn mỏng hơn cả lông ngựa, tia sáng đó dường như đang kéo dài về một hướng.





"Ta hiểu rồi".








Ánh mắt Triệu Bân lộ ra vẻ kinh ngạc.





Tia sáng đó đóng vai trò như sợi chỉ điều khiển con rối, chắc chắn ở điểm cuối của sợi chỉ chính là kẻ điều khiển.





Hắn nhìn sang những con rối xác chết khác. Mỗi một con rối xác chết đều có một dấu ấn chú ngữ, mang tia sáng kéo dài về cùng một hướng, nếu như hắn có thể lần tới ngọn nguồn của những tia sáng đó thì hắn chắc chắn có thể tìm thấy được kẻ điều khiển.





Thiên Nhãn đã mở ra cho hắn một thế giới khác.



VietWriter.vn






Hắn còn không biết Thiên Nhãn của mình lại có năng lực này.





Không suy nghĩ nhiều, hắn liền lần theo những tia sáng đó.





Những tia sáng mà võ tu bình thường không thể nào nhìn thấy được đều tụ lại trong rừng núi.





Xem đi, hắn đã đoán đúng rồi! Những kẻ điều khiển cách chiến trường không xa, tập trung đông đủ ở một chỗ, để lỡ như bị phát hiện thì bọn chúng còn có thể tiếp ứng lẫn nhau.





Đã tìm được nơi ẩn thân của bọn chúng rồi thì phải tính đến bước tiếp theo ngay.





Một kích quét trọn ổ, đơn giản như vậy là được rồi.





Nhưng hiển nhiên là hắn không có năng lực này, hắn phải tìm người đến hỗ trợ.





"Rút, mau rút".





Triệu Bân lẩm bẩm nói một câu rồi biến mất ngay lập tức.





Không lâu sau hắn đã leo lên một ngọn đồi, trên ngọn đồi hầu hết là tướng sĩ Đại Hạ, ngoài ra còn có rất nhiều xe nỏ.





Những xe nỏ này có rất nhiều trên mỗi ngọn đồi xung quanh.





"Tên nhóc, ngươi chạy nhanh lắm".





Triệu Bân còn đang tính toán thì đã nghe thấy sau lưng có tiếng nói âm trầm vang lên.





Người vừa lên tiếng chính là Tướng quân Huyền Giáp, giọng điệu của ông ta không mấy hòa nhã, quân nhân tối kỵ nhất là gặp phải binh sĩ đào ngũ, mà trông Triệu Bân cực giống một tên binh sĩ đào ngũ, cho dù không phải như vậy thì cái dáng vẻ chạy trốn của hắn cũng quá là mau lẹ. Mọi người đang anh dũng chiến đấu ở bên dưới, ngươi còn có mặt mũi chạy về đây hay sao?





"Nhìn thấy ngọn núi kia không?"





Triệu Bân không nói nhiều, chỉ tay thẳng về một hướng.



"Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK