Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những sinh vật sống xung quanh đều giật mình bỏ chạy tán loạn.





Giờ phút này cho dù là mãnh thú cường đại cũng không dám làm loạn, con người này rất đáng sợ, không thể tùy ý trêu chọc, con rết đen bị đánh thành thịt nát kia chính là một ví dụ đẫm máu trước mắt.





Triệu Bân cũng không muốn đại khai sát giới, chỉ từng bước đi qua.





Tuy hắn không nói gì nhưng hành động đã thể hiện tất cả: ngàn vạn lần chớ nên đụng tới ta, tính tình của ta không tốt đâu. Cho dù hắn không nói lời nào thì cũng không ai dám khiêu khích hắn.





"Lối ra ở đâu?"





Triệu Bân vừa đi vừa lẩm bẩm, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn lên trời.





Cấm địa vẫn là cấm địa, biển mây mịt mù vẫn chưa tiêu tan, mê tung trận bên trong núi rừng vẫn đang lưu chuyển. Đó là mê tung trận cấp Tiên, với nhãn giới của hắn thì rõ ràng không thể phá nổi. Chỉ có điều so sánh với người bên ngoài thì người bên trong biển mây Đọa Tiên như hắn cũng xem như có được đặc quyền.





Đặc quyền mà hắn nhận được chính là tu vi.





Sau khi nhận truyền thừa căn nguyên huyết mạch thì tu vi của hắn không bị cấm địa này áp chế nữa.





Cho nên hắn hoàn toàn có thể tung hoành ở đây, không ai dám động tới hắn.





"Đều là của ta".





Trong chớp mắt hắn đã xắn tay áo lên.





Trong cấm địa này cất giấu rất nhiều bảo bối, có bảo bối do tiền nhân để lại cũng có bảo bối do những người tầm bảo chết đi để lại, trải qua năm tháng vô tận, chỉ có quỷ mới biết được có bao nhiêu người đã chôn thân tại đây, người mặc dù đã chết nhưng bảo bối thì vẫn còn sót lại.





Hắn ra sức đào bới bảo bối.





Trên đường đi hắn đã thu hoạch được không ít bảo bối.





Đa số đều là vũ khí hỏng hoặc tài nguyên khoáng sản dưới lòng đất, sau khi luyện hóa đều có thể biến thành binh khí mới. Hắn có đại địa linh chú cho nên nơi nào có bảo bối hắn đều có thể cảm nhận được rõ ràng.





"Thương lượng một chút nào".





"Ngươi cho ta bông hoa bảy màu kia đi".





Hắn lại xuất hiện trong một sơn cốc tối đen.





Trong sơn cốc này có một bảo bối, đó chính là một bông hoa bảy màu đã tuyệt tích ở ngoại giới từ lâu, ít nhất thì hắn cũng chưa từng thấy qua nhưng hắn biết đó là nguyên liệu để luyện chế ra đan dược cao cấp, có tiền cũng không mua được.





Rống!


Bên cạnh bông hoa bảy màu có một sinh vật.





Nó là một con sư tử lớn, bông hoa bảy màu là bảo vật bên trong lãnh địa của nó, bình thường không có kẻ nào dám bén mảng tới, nhưng bây giờ khi nhìn thấy Triệu Bân thì con sư tử lớn lại tỏ ra lúng túng.





"Ta không cướp của ngươi".





Triệu Bân nói xong liền lấy ra một khối tinh thạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK