Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ vì ánh sáng quá chói, làm mờ mắt người xem nên đến khi mọi người nhìn thấy Triệu Bân lần nữa, hắn đã trong trạng thái khí huyết màu vàng cuồn cuộn tận trời rồi, mà quanh thân hắn lại có dị tượng cổ xưa diễn ra.





Lúc này, không biết có bao nhiêu lão tiền bối đã bất giác đứng dậy.





Khoảnh khắc ấy, không biết có bao nhiêu người sững sờ đương trường.





“Đó là tiên thể vĩnh hằng sao?”





“Chắc chắn rồi, dị tượng huyết mạch không thể nào là giả”.





Rất nhiều người nghe thấy lời của mấy lão tiền bối.





Hội trường vốn đang náo nhiệt lại càng rôm rả hơn.





“Không ngờ là tiên thể vĩnh hằng”.





“Chẳng phải một mạch đấy đã biến mất rồi sao? Sao vẫn còn truyền thừa trên đời?”





“Thảo nào Triệu Tử Long lại giỏi đánh đến vậy, hóa ra là có huyết thống nghịch thiên trên người, hiển nhiên trạng thái tóc vàng đã là cảnh giới tối cao, một mạch tiên thể vĩnh hằng rất khỏi ẩn giấu nhưng một khi mở ra, chiến lực sẽ tăng mạnh”.





Mọi người xôn xao.





Tiếng thảng thốt kinh ngạc không ngừng vang lên.





Đặc biệt là lớp người già, mắt ai cũng tỏa sáng. Trước đó đã cảm giác không đúng gì đó, giờ nhìn thấy dị tượng nên mới nhận ra, mà bởi nhận ra nên họ mới kinh ngạc thảng thốt, chẳng ai ngờ được khi còn sống lại gặp được huyết mạch trong truyền thuyết.





“Ta nói rồi mà!”





Kẻ quấy rối vuốt cằm, dường như cậu ta cũng từng nghe nói đến tiên thể vĩnh hằng.





Vậy thì đúng rồi, truyền thừa một mạch vĩnh hằng đều là những kẻ chẳng thua chị kém em.





“Trước đây ta đã xem rồi, không phải huyết mạch đặc biệt mà”, Khương Ngữ Linh lẩm bẩm. Để kiểm nghiệm, cô ta còn lấy máu của Triệu Tử Long nhưng vẫn không phát hiện ra. Lần này đúng là được mở mang tầm mắt, không ngờ lại là huyết thống đặc thù, hơn nữa còn là loại nghịch thiên trong số những huyết mạch đặc thù nữa.





“Tiên thể vĩnh hằng”.





Khương Ngữ Nhu lẩm bẩm, cô ta lại bị đả kích.


Đến cuối cùng, có vẻ như… cô ta mới là tôm tép nhãi nhép.





“Nhóc con được lắm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK