Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kẻ cướp?”, Triệu Bân lau vết máu nơi khóe miệng khẽ lẩm bẩm.





Hắn không thèm nhìn thanh niên áo đen, thậm chí còn tiện tay lấy ra một bầu rượu súc miệng.





Thanh niên áo đen nở nụ cười gian ác nói: "Giao tất cả những thứ trên người ngươi ra đây thì ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng".





Keng!





Nhưng đáp lại hắn ta chỉ là một tiếng kiếm ngân chói tai.





Triệu Bân trong nháy mắt đã thi triển thuấn thân tuyệt sát, khi thanh kiếm chém tới thì thanh niên áo đen vẫn còn đang mỉm cười nhưng chớp mắt sau đó đã đầu lìa khỏi xác, ở nơi cái đầu vừa rơi xuống máu đã tung ra như thác đổ.





"Thuấn thân?"





Thanh niên áo đen kinh ngạc, thân ảnh không đầu bay về phía sau.





Mất đầu cũng không thành vấn đề, chỉ cần nguyên thần không bị tiêu diệt thì sẽ không mất mạng.





Hắn ta đã quá bất cẩn, không ngờ một tiểu Tiên Nhân đã có thể thi triển thuấn thân khiến cho hắn ta trở tay không kịp.





"Đi đâu mà vội mà vàng?"





Triệu Bân theo sát không buông, giữa ấn đường lóe ra ánh sáng màu vàng kim.





Thiên diệt nguyên thần kiếm mạnh mẽ phóng ra, không đánh vào da thịt mà chém thẳng vào nguyên thần của đối phương.





"Ngươi muốn chết!"





Nguyên thần của thanh niên áo đen bay lên trời, tung ra một chưởng từ trên trời giáng xuống.





Triệu Bân lại càng bá đạo hơn, ngay lập tức triển khai thiên cang hộ thể đánh diệt chưởng ấn.





Hự!





Thanh niên áo đen kêu rên, hắn ta đã bị chấn trở mình.





Hắn ta còn chưa kịp ổn định thân thể thì Triệu Bân đã giết tới, một kiếm bổ đôi nguyên thần.





Trận chiến đến nhanh mà đi cũng nhanh.





Chỉ sợ rằng cho đến tận lúc chết đi thì thanh niên áo đen cũng không thể ngờ mình lại bị tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy.





Người ta thường nói đi đêm thì có ngày gặp ma, hôm nay đúng là vận xui của hắn ta, đã cướp không được còn bị tiêu diệt.





Phụt!





Triệu Bân lại hộc máu, thương thế nặng đến mức không thể động võ, vừa động võ liền bị phản phệ.





Cũng may Huyền Tiên này không chịu đòn giỏi, hắn ta yếu hơn thanh niên áo tím lúc trước rất nhiều.





"Lão có bệnh sao?"





Trước khi thu dọn chiến trường thì hắn lại nghe thấy tiếng mắng non nớt của trẻ con.





Triệu Bân ngước mắt nhìn thì liền nhìn thấy một đứa nhóc mập mạp tầm hai ba tuổi mặc một cái khố nhỏ, tuy rằng không cao lắm nhưng lại vác theo một đoạn thiết côn, vừa chạy vừa té.





Rõ ràng là nó đang bị đuổi giết.





Kẻ đuổi giết là một lão già mặc mãng bào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK