Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vật còn sống thấy thế đều trở nên cuồng loạn, thi nhau nhào tới.





Hình ảnh sau đó rất máu me.





Cấm chế của tế đàn lại có tác dụng, từng mảng kiếm khí phóng vèo vèo ra.





Những sinh vật lao lên đều bị giết, kiếm khí bổ ra bảy tám mảnh, mấy con mạnh còn sống được, nhưng số còn lại chết chỉ dưới một đòn. Không thiếu những sinh vật đạt tới cấp Chuẩn Thiên, Triệu Bân nhìn mà sợ tới mức muốn tè ra quần, cấm chế rất mạnh, mạnh tới mức dù là Thiên Võ bước vào cũng chưa chắc ra được.





Vì thế mới tò mò rốt cuộc bên dưới có bảo vật gì?





Triệu Bân nhìn Kỳ Lân, mặt mũi tên nhóc này thì ngơ ngơ ngác ngác.





Kỳ Lân nhìn không ra nhưng Nguyệt Thần lại khá rõ, đồ tốt đó nha: Căn nguyên huyết mạch. Hơn nữa đó là là huyết mạch cực bá đạo, huyết mạch cỡ này không còn xuất hiện từ mấy vạn năm trước rồi, ít nhất thì sau khi cô ta thành thần cũng chưa nhìn thấy lần nào nữa, chẳng ngờ ở nhân gian lại có căn nguyên.











Cấm địa vô cùng náo nhiệt.





Từ bên ngoài nghe ngóng, Đọa Tiên Vân Hải có thêm tiếng mãnh thú rống gào.





Từ bên ngoài nhìn vào, Đọa Tiên Vân Hải có thêm hào quang muôn màu muôn sắc vọt thẳng lên trời.





“Có dị bảo xuất thế à?”





Không ít người nghe được động tĩnh nên chạy tới đây.





Từ đằng xa đã trông thấy ánh sáng màu sắc cùng với ảo ảnh mờ mờ ảo ảo, nếu chăm chú lắng nghe, dường như còn có một thứ đạo âm cổ xưa, bất cứ ai nghe được cũng cảm thấy lòng dạ rối bời.





“Hay là vào trong xem thử?”





“Ai muốn vào cứ vào, lão phu vẫn còn muốn sống thêm vài ngày nữa”.





“Nhìn thôi là được, đừng có tìm chỗ chết!”





Đám đông tụ tập ở đó, không ít âm thanh hỗn tạp.





Nói đến nửa đêm cũng không ai dám tiến vào, người có chút kinh nghiệm đều biết tới hung danh của Đọa Tiên Vân Hải, vào đó dạo chơi rồi không thể nào sống sót mà trở ra được. Cho dù có là cao thủ Thiên Võ, chỉ cần tiến vào khu vực đó, lập tức bặt vô âm tín. Không ai biết ở sâu trong màn sương kia có thứ gì, rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật, chỉ biết rằng biển mây giống như một lớp mặt nạ thần bí, mang đến màu sắc huyền ảo cho khu cấm địa.





Grào!





Sâu trong cấm địa, tiếng gầm gào vang lên không dứt.





Vật sống tập trung lại ngày càng nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK