Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma Hậu ở bên thành Thiên Thu đột nhiên mở mắt.





Cô ta đang nhìn lén chỗ khác thì liếc sang Huyễn Vụ U Lâm, nhìn thấy gương mặt quỷ dữ kia.





“Sao lại là… Ác vương?”, Ma Hậu thì thầm.





Cô ta lẩm bẩm, truyền cho Ma Quân biết thông qua phân thân của Ma Quân.





Ma Quân nghe được thì nhướng mày: “Chắc chắn là Ác vương chứ?”





Ma Hậu không đáp lại, lấy mắt thiên không nhìn lén, vén lên những lớp sương độc, cố gắng nhìn vào chỗ sâu, nhưng thấy Triệu Bân và người áo đen đã vào trạng thái giằng co.





“Mắt thiên không”.





Người áo đen nhếch miệng, nhìn lên trời.





Vì là Chuẩn Tiên nên ông ta đương nhiên thấy được đôi mắt kia.





“Tiểu Ma Hậu, ai cho ngươi lá gan nhìn lén lão phu vậy?”





Người áo đen hừ lạnh, âm sát quanh thân mãnh liệt, che đậy không cho mắt thiên không nhìn trộm.





Hự…!





Ma Hậu khẽ rên, có lẽ đã bị đánh lén.





Cô ta vậy còn đỡ, Lạc Hà, nữ soái và Linh Lung đều chảy máu ở khóe mắt. Bọn họ hợp lực thi triển sức mặt, ánh mắt tương liên, Ma Hậu bị đánh lén thì họ cũng vậy.





“Đúng là Ác vương rồi”, Ma Hậu đã đưa câu trả lời xác đáng cho Ma Quân.





“Triệu Bân, mau rút lui!”





Ma Quân hét lên, đổi hướng chạy về Huyễn Vụ U Lâm, sắc mặt càng thêm khó coi.





Không hiểu kiểu gì.





Một Huyết Tôn trốn đi đâu mất tăm.





Một Ân Trú biến mất không dấu vết.





Giờ lại nhảy ra một kẻ ác độc cái thế.





Xét về bối phận thì ông ta còn phải gọi Ác vương là tiền bối kìa. Kẻ này mạnh mẽ vô cùng, ông ta hiểu hơn ai hết. Chớ nói một Triệu Bân, dù là hai người cũng không phải đối thủ của Ác vương ấy chứ.





Ma Quân dùng phân thân truyền âm cho Triệu Bân nên Triệu Bân nghe được.





Hắn thì chưa hề nghe nói đến Ác vương.





Nhưng nghe giọng của Ma Quân thì kẻ này có vẻ rất đáng sợ.


Grào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK