Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Túy Lão cũng không hỏi nhiều, chốt giá dứt khoát.





Vẫn là câu nói kia, lão ta đã kiếm được rất nhiều tiền trước đó cho nên vẫn phải cho người ta một chút ưu đãi.





"Ta cơ trí không?", Nhan Như Ngọc nói.





"Cơ trí như vậy thì phải tính giá gấp hai", Triệu Bân lại thâm trầm nói.





"Gì?"





"Không có gì, chỉ là tiếng địa phương của ta thôi".





Lời nói của Triệu công tử thật sự là càng lúc càng thâm thúy, khiến cho ngay cả nữ soái cũng phải liếc mắt nhìn hắn.





Hội đấu giá vẫn chưa kết thúc.





Sau Viên Nhật Thương Viêm Thiết thì vẫn có những món đấu giá khác liên tục được mang lên.





Tính thời gian thì lúc này hẳn đã là ban đêm.





Không có ai để ý mấy ngày nay nam vực luôn chìm trong bóng tối.





Cũng không có ai biết khi nào thì bóng tối sẽ tan biến.





"Không có sao?"





Câu này Triệu Bân đã lẩm bẩm rất nhiều lần.





Hắn đang nhắc tới quan tài ngọc băng.





Nếu vậy thì sau khi hội đấu giá kết thúc hắn sẽ tìm người chủ trì đấu giá các nói chuyện cho thỏa đáng, rõ ràng trong danh sách đấu giá có quan tài ngọc băng nhưng lại không lấy ra trong hội đấu giá, dù sao chuyện này cũng chứng minh đấu giá các có quan tài ngọc băng, nếu như đối phương muốn bán riêng thì hắn cũng không ngại bỏ nhiều tiền ra mua.





Trên bục cao, Túy Lão lại nâng tách trà.





Bên dưới hầu hết mọi người cũng ngồi thẳng lưng.





Đến lúc này thì cũng chỉ còn lại một món đấu giá cuối cùng.





Triệu Bân nhìn thoáng qua tầng ba, các gia tộc lớn đều lên tinh thần, chuẩn bị đấu giá.





"Đến đây".





Túy Lão cười rồi lấy ra một vật phẩm.





Theo như danh sách thì đó là một chiếc hộp sắt hình vuông có hoa văn thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ được khắc ở khắp hộp, không ai có thể nhìn thấy có gì bên trong đó.





"Đó là vật gì vậy?"





Tất cả mọi người đều chăm chú quan sát, có rất ít người từng thấy qua nó.





Chỉ có điều nếu như nó đã có thể trở thành vật phẩm đấu giá cuối cùng thì chắc chắn là rất bất phàm.





Nói không chừng trong chiếc hộp sắt đó còn có bảo vật nghịch thiên.





“Quả nhiên là món này”, Triệu Bân thầm nói trong lòng.





"Nó không phải là vật của Nhan gia ta", Nhan Như Ngọc vừa nhìn thấy liền nói.





“Tổ tiên của cô đã từng nói có thứ gì trong hộp sắt chưa?”, Triệu Bân hỏi.





"Không biết", Nhan Như Ngọc nhún vai.





Triệu Bân không hỏi nữa, chuyện này vẫn còn nhiều bí ẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK