Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân đứng trên tường thành, một tay xách bầu rượu, một tay cầm kính viễn vọng trông ra xa, nhìn tới nhìn lui. Cũng giống như biên quan Đông Nam ngày trước, tu vi của hắn tuy yếu nhưng ý nghĩa tồn tại vô cùng to lớn. Hắn đứng ở đó, đối với vương triều Hắc Long mà nói, chính là một sự chấn nhiếp. Kẻ nào thích tìm kích thích thì cứ ngó xem hắn còn ở đó không.





Bên ngoài thành có rất nhiều rừng cây.





Dưới ánh trăng, trong rừng cây cất giấu những đốm sáng nhỏ xíu.





Đó là phản quang từ kính viễn vọng, toàn là thám tử của Hắc Long đang thám thính tình hình. Cách một khoảng rất xa mà họ vẫn có thể trông thấy Cơ Ngân đang đứng trên tường thành của biên quan, thế thì không tiện ra ngoài, càng không tiện công phá Đại Hạ. Đâu chỉ không thể công phá, còn phải giữ nhà cho kỹ, lỡ như có thêm trận sấm sét nữa, lại là một khung cảnh hoành tráng.





“Tham kiến Thánh Tử”.





Trên tường thành, nhiều người đi đi lại lại, hoặc là tuần tra, hoặc là xây dựng biên quan. Khi đi ngang qua Triệu Bân, ai cũng cung kính hành lễ, bởi vì nhân tài này mới khiến họ mở mang tầm mắt, thế nào mới là xoay chuyển càn khôn.





Không lâu sau đó, Long Phi cũng bước lên tường thành.





Cô gái này có vẻ hơi nhợt nhạt, bởi vì lúc đại chiến đã thi triển bí thuật bất chấp trả giá, tuy sức mạnh dồi dào không dứt, nhưng thể phách không trụ nổi, đến giờ căn cốt vẫn còn đau đớn lắm.





“Ngươi nói xem, liệu vương triều Hắc Long có đến nữa không?”





Long Phi bước tới, đứng ngang hàng cùng Triệu Bân, tiện tay cầm kính viễn vọng.





Triệu Bân khẽ lắc đầu, chuyện này thật khó nói, chưa biết chừng đầu óc họ bị chuột rút sẽ lại tấn công tiếp. Căn cơ của vương triều Hắc Long mạnh hơn Đại Nguyên nhiều, thêm vài lần dấy binh làm loạn cũng hoàn toàn có thể.





Long Phi không hỏi nhiều, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Triệu Bân.





Không biết bắt đầu từ lúc nào, trên người hắn có thêm một thứ ma lực khiến cô ta không thể kháng cự nổi. Có lẽ vì quá kinh diễm, cũng có thể vì quá thần bí khiến cô ta không kìm lòng được mà nhìn trộm, cứ nhìn sẽ thấy tâm trí mơ màng.





Trong lúc mơ màng, còn thoáng qua chút đau lòng.





Với tầm tuổi như hắn, phải kiên định, hiểu biết và can đảm thế nào mới dám trà trộn vào Thiên Tông.





Cô ta không phải Triệu Bân, không biết cảm giác gánh theo thù hận trên lưng là thế nào.





Cô ta chỉ biết, Cơ Ngân đeo mặt nạ da người, chắc hẳn phải sống rất mệt mỏi. Sống vì thù hận nên lúc nào cũng là diễn kịch, dù chỉ là bất cứ sơ hở nào cũng có thể khiến hắn gặp phải tai ương.





“Nếu Đại Hạ định bảo vệ Tử Y Hầu, ngươi định thế nào, sẽ đối đầu với Đại Hạ à?”, Long Phi hỏi.





“Sẽ!”, Triệu Bân điềm tĩnh đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK