Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta không phải là một kẻ đàng hoàng, ngày thường vẫn luôn độc tài bá đạo ức hiếp người khác.





Chẳng qua hắn ta có một ông nội tốt thường xuyên giải quyết sạch sẽ hậu quả cho hắn ta, người không biết có khi còn tưởng hắn ta thực sự là một quân tử, trời sinh một cặp với thánh nữ Nhan gia.





"Ngọc nhi, đã lâu không gặp, ta thật nhớ muội quá", Lâm Nhung cười nói.





Nhan Như Ngọc vẫn lạnh lùng giống như một bức tượng băng, cô ta chỉ lịch sự gật đầu trước lời nói của Lâm Nhung, nếu không phải vì ở đây có quá nhiều người thì cô ta thậm chí còn chẳng muốn gật đầu chào hỏi hắn ta, Thượng Dương chân nhân chèn ép Nhan gia của cô ta bấy lâu nay, cô ta chưa lớn tiếng mắng chửi hắn ta đã là nể mặt lắm rồi.





Sự lạnh lùng của cô ta khiến cho Lâm Nhung rất bực mình, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.





Nhưng hôm nay là ngày trọng đại, hắn ta cũng không tiện bộc phát.





Hắn ta không vội, đợi sau khi thành hôn thì hắn ta nhất định sẽ khiến cho Nhan Như Ngọc muốn sống không được muốn chết cũng không xong.





"Tứ hoàng tử vương triều Đại Nguyên đến".





Lại có thêm một tiếng hô truyền đến khiến cho tất cả mọi người nhướng mày, bọn họ tưởng rằng chỉ có người ở Nam Vực tới chúc mừng, không ngờ ngay cả một vương triều lớn cũng nể mặt đến như vậy.





Đừng nói đến khách, ngay cả Thượng Dương chân nhân cũng đang ngồi thẳng lưng vuốt râu tỏ vẻ tự hào, tràn ngập oai phong, cảm giác lâng lâng như muốn bay lên.





Không chỉ có vương triều Đại Nguyên, vương triều Hắc Long cũng đã phái người đến, lần lượt từng người xuất hiện, thân phận cũng không đơn giản, có hoàng tử có đại thần, chuyện này thật sự quá phô trương rồi!





"Tiệc mừng thọ này đúng là không đơn giản".





Mấy lão bối vuốt râu nói, ánh mắt thâm thúy.





Tám vương triều lớn, Đông Hải cùng Nam Vực, đây chẳng phải là đội hình đã từng liên hợp công phạt Đại Hạ đó hay sao? Hiện giờ tất cả đều tề tựu trong một bữa tiệc, sau khi bữa tiệc kết thúc nói không chừng còn có thể bàn bạc kỹ càng cách làm thế nào để giải quyết Đại Hạ, cho dù không gây chiến thì cũng phải cùng nhau trấn áp.





“Sao không thấy người từ Đại Hạ đến?”, có người vuốt râu nói, ngoái đầu ra ngoài chờ đợi.





Nhìn thật lâu cũng không thấy Đại Hạ phái người đến chúc thọ.





Ngẫm lại thì thấy cũng không có gì sai.





Không lâu trước đó Đại Hạ gần như suýt bị diệt quốc, con dân chết vô số, núi sông chìm trong chiến hỏa, bọn họ chưa dấy binh trả thù là đã may mắn lắm rồi, còn muốn bọn họ đến Nam Vực mừng thọ sao? Triều Long Đại Hạ vẫn rất có cốt khí, thậm chí còn không thèm đi ngoại giao chứ đừng nói là chạy đến đây mừng thọ.





Ngoài đảo có thêm hai vị khách đến.





Đó chẳng phải là Thương Khung cùng Diêm La Mặt Quỷ hay sao?





Mấy ngày nay hai người bọn họ rất bận rộn đi tìm người, trên đường đi vô cùng mệt mỏi, có lẽ chạy đến nơi có càng nhiều người thì cơ hội tìm được người lại càng lớn.


Hôm nay đảo Thượng Dương rất náo nhiệt, cũng có rất nhiều người.





Thiệp mời của bọn họ tất nhiên là có nhờ cướp được, bọn họ đã đến đây thì sao có thể không mang theo quà được, cho dù quà có xa xỉ thì bọn họ cũng không tiếc, những thứ đã đưa đi thì sớm muộn gì cũng lấy lại được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK