Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm khí vừa đến.





Máu tươi đã đổ ra.





Kẻ vừa gào to ở trong biển sương mù đã bị một kiếm của Triệu Bân chém chết.





Khi đi ngang qua đó thì bọn họ mới nhìn thấy đó là một lão già áo đen, có lẽ là một trong những do thám của Nhật Quốc.





Trên đường đi, bọn họ tiếp tục giết không ít những kẻ giống như vậy.





Kỳ thật số lượng quân trấn thủ ở vòng ngoài cực kỳ ít, e rằng đám Nhật Quốc này tràn đầy tự tin, chắc chắn rằng người ngoài không thể tìm ra hang ổ của mình cho nên chỉ để vài tên lính tiểu tốt trấn thủ vòng ngoài.





"Mở".





Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, bảo liên đăng lại nở rộ ở ánh sáng càn quét tứ phương.





Sương mù trong chớp mắt đều tiêu tan.





Trước mắt mọi người lúc này là một vùng biển rộng rất rõ ràng.





Có thể thấy trước mắt có rất nhiều đảo nhỏ được sắp xếp theo trận thế rất quỷ dị, phía trước mỗi một hòn đảo nhỏ đều có một con thuyền chiến nguy nga như núi, nhìn kỹ còn có thể mơ hồ thấy được chiến kỳ của Nhật Quốc.





Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt của mọi người đều sáng lên.





Mà ánh sáng trong mắt của mỗi người đều rất sắc lạnh.





Con mợ nó, xuôi ngược khắp nơi cuối cùng mới tìm được hang ổ của các ngươi.





"Baka!"





Tiếng gào lớn như tiếng chim chóc kêu rất nhanh đã vang lên.





Có nhiều người tiến vào địa bàn của mình như vậy, chỉ có mù mới không nhìn thấy.





Giết!





Triệu Bân rút kiếm xông lên đầu tiên.





Mười vạn quân viễn chinh cũng mang theo khí thế mãnh liệt xông lên.





"Chuyện này..."





Cường giả Nhật Quốc trấn thủ vòng ngoài nhìn thấy vậy thì đều run rẩy.


Ban đầu bọn chúng còn gào to vang dội nhưng bây giờ thì đều cứng họng, ban đầu bọn chúng nghĩ đối phương chỉ có vài người nhưng không ngờ phía sau vẫn còn có một đội quân lớn mười vạn người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK