Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân nghe xong thì cau mày nhìn xung quanh.





Hành quân suốt nửa tháng, bọn họ đáng ra phải ra khỏi đông hải rồi, nơi này là nơi quỷ quái nào đây?





"Bị lạc đường".





"Bị lạc?"





"Trên đường đi chúng ta bỗng nhiên lạc đến hải vực xa lạ này, đã đi lanh quanh ở đây mấy ngày nhưng vẫn không tìm được đường ra", Long Phi giải thích ngắn gọn trong vài lời.





"Sao có thể như vậy được?"





Triệu Bân không nói nhiều, ngay lập tức dùng đôi giày tím vàng chậm rãi bước trên bầu trời, lặng lẽ quan sát khắp hòn đảo. Hắn căng mắt nhìn xung quanh, tất cả những gì hắn có thể nhìn thấy chỉ có mặt biển phản chiếu ánh trăng lấp lánh, từng đợt sóng cuộn lăn tăn, còn có cả những đám mây mù ẩn hiện.





Hắn chắc chắn mình chưa từng đi đến nơi này.





Ngẫm nghĩ cũng chẳng có gì lạ, đông hải rộng lớn vô biên, cho dù là mấy lão bối định cư lâu năm ở đông hải cũng không dám cam đoan bản thân đã đi hết đông hải, bọn họ bị lạc đường cũng là chuyện có khả năng xảy ra.





"Chẳng lẽ là do không gian thay đổi?"





Triệu Bân lẩm bẩm, chỉ có thể giải thích như vậy.





Nếu không thì bọn họ cũng không bất chợt lạc đến nơi này, sau đó làm cách nào cũng không thể tìm được đường ra.





Sau khi nhìn thoáng qua lần cuối hắn mới từ trên trời bước xuống.





Trước bia mộ của Sở Vô Sương, hắn yên lặng định thân.





Người của Sở gia cũng đều đang ở đây, chỉ ngồi chứ không nói lời nào, khóe mắt của ai cũng rơi lệ, đặc biệt là lão tổ Sở gia, đêm nay trông ông ta còn già nua hơn trước, khi nhìn Triệu Bân cũng chỉ nở một nụ cười xa xăm gượng ép.





Triệu Bân im lặng, trong lòng tràn đầy áy náy.





Nếu như hắn sớm mang thi thể của Sở Vô Sương về thành Thiên Thu thì thi thể cũng sẽ không bị nhị thiên sư hủy diệt, thi thể đã không còn thì cho dù hắn có tìm được đèn Trường Minh cũng không thể cứu sống được Sở Vô Sương. Người của Sở gia cũng đều áy náy bởi vì bọn họ đã không bảo vệ thi thể tốt.





"Ta sẽ cứu nàng".





Triệu Bân vẫn nói câu này.





Cho dù không còn cơ hội cứu Sở Vô Sương bằng đèn Trường Minh nhưng vẫn còn một cơ hội nếu như hắn thành thần, nếu như hắn có được tu vi của Nguyệt Thần thì chắc chắn hắn sẽ có được nguồn sức mạnh vô cùng to lớn, lúc đó hắn có thể đến âm tào địa phủ thỉnh hồn phách của Sở Vô Sương quay về.


Con đường này sẽ vô cùng dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK