Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xem xong, vốn dĩ định quay vào ngủ lại nhưng lại không ngủ được, bên ngoài quá ồn ào, kết quả là rất nhiều người ra khỏi phòng, leo lên mái nhà, cố gắng trông ra xa, nhưng nhìn đi đâu? Họ giương mắt về phía tường thành Đế Đô. Từ chỗ này có thể thấp thoáng nhìn thấy một bóng người gầy gò đang đứng thẳng.





Dùng kính viễn vọng quan sát thì mới biết là Cơ Ngân.





Chuyện gì thế nhỉ? Chẳng lẽ Thánh tử Thiên Tông đang điều binh sao?





Mấy người thích hóng chuyện đã dịch ống kính hướng về phía cửa thành.





Cẩn thận nhìn lại thì đúng là Cơ Ngân thật.





“Chà, là lệnh bài của hoàng đế à?”





Những người tinh mắt đã phát hiện ra, họ nhìn chằm chằm vào tấm lệnh bài treo bên hông Triệu Bân. Dù là đêm tối nhưng tấm lệnh bài vẫn khá bắt mắt, nó không chỉ là một lệnh bài mà còn là một vật có tính tượng trưng, thấy nó như thấy hoàng đế.





Cầm nó thì có thể ra lệnh cho ba quân.





Ai thấy tấm lệnh bài cũng kinh ngạc.





Từ khi Đại Hạ lập quốc đến này, nếu không có việc liên quan tới quốc gia đại sự thì lệnh bài của hoàng đế không bao giờ rời thân, không được phép giao cho người khác, mà hiện giờ hoàng đế lại đưa lệnh bài cho Cơ Ngân… từ đó cũng đủ để thấy được sự tín nhiệm của ông ta đối với Thánh tử Thiên Tông.





Trên tường thành, Triệu Bân không nói gì.





Hắn sừng sững như tấm bia đá, lặng lẽ chờ đợi đại quân tập hợp.





Hắn không chỉ điều động mỗi ngự lâm quân của Đế Đô và hoàng ảnh vệ, mà còn kêu gọi thêm cả Trấn Ma Ti, bọn họ đang từ đất ma đi chuyển hướng về phía này. Ngoài ra, các trưởng lão của Thiên Tông ở các thành cổ lớn lân cận Đế Đô cũng bị rút ra không ít, tất cả được triệu gọi tới tập kết, kẻ có tu vi yếu nhất cũng là Địa Tạng đỉnh cao.





“Nhiều người thế này, lẽ nào sắp đánh nhau sao?”





Ngày càng nhiều người bị đánh thức, họ leo lên mái nhà quan sát.





Muốn nói nóc nhà nào cao nhất, chắc phải nhắc đến nóc đại điện của hoàng cung.





Bên trên đó cũng có bóng dáng của hai người, là Long Chiến và Hoàng Phi.





“Ta không ngờ chàng lại dễ dàng giao lệnh bài cho hắn như thế!”, Long Phi cười nói.





“Trong mắt nàng, trẫm là kẻ sống không hợp tình người đến vậy sao?”, Long Chiến đứng khoanh tay, liếc mắt Hoàng Phi một cái.


“Chàng không sợ hắn điều binh tạo phản sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK