Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng giống như thuấn thân tuyệt sát cùng thuật triệu hoán ngược của hắn đều có liên quan đến không gian, đồng lực khi thi triển thuấn thân tuyệt sát trong khoảng thời gian ngắn không thể thi triển lần thứ hai, về phần thuật triệu hoán ngược thì cho dù hắn có tái sinh lực cũng không dám dùng thường xuyên bởi vì rất sợ bị không gian cắt phải.





Bí thuật không gian của lão già tóc đỏ cũng có đạo lý tương tự.





Vòng xoáy không gian không phải tự nhiên xuất hiện, bí pháp càng bá đạo thì lượng chân nguyên tiêu hao càng lớn, không có đủ chân nguyên và khí lực thì cho dù có muốn cũng không thi triển ra nổi.





Đã không dùng được thêm lần nữa mà sức mạnh còn bị tiêu hao.





"Đủ để giết ngươi rồi".





Lão già tóc đỏ hừ lạnh, nhanh như chớp bắn ra một tia sáng mang lực xuyên thủng cực mạnh.





Triệu Bân không hề né tránh, dùng thân đối kháng, trên ngực bị chọc ra một lỗ máu.





Đã bị trúng một đòn thì nhất định phải trả lại cho thích đáng, một quyền cực mạnh của hắn đã đánh bật đối phương. Cường giả Chuẩn Thiên thì thế nào, cũng không thể chịu đòn giỏi như hắn, bị một quyền oanh tạc mạnh đến mức xương cốt kêu răng rắc. Nhìn nét mặt của lão già tóc đỏ vô cùng vặn vẹo liền biết lão ta đang đau đến phát khóc, lão ta đã quá xem thường Cơ Ngân, khi giáp chiến lão ta quả thật không thể đánh lại hắn.





Đã không đánh lại thì số phận của lão ta sẽ hết sức thê thảm.





Triệu Bân giỏi nhất là giáp chiến, một khi bị hắn tiếp cận thì sẽ bị lãnh trọn đấu chiến thánh pháp, không chỉ công phạt mạnh mẽ mà còn hết sức nhanh chóng, khi ra đòn còn không quên lột sạch quần áo của đối phương.





Nhân tiện còn có đủ thời gian để dán lên người đối phương vài lá bùa nổ.





Đây là đấu pháp mà Triệu Bân luôn luôn dùng tới. Chiến đấu với một kẻ không biết võ đức như hắn thì không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn. Diêm La Mặt Quỷ chính là một ví dụ điển hình, bây giờ vẫn còn đang bị treo ở thành Thiên Thu hoài nghi nhân sinh.





"Chắc là mát lắm".





Ma Tử thấy vậy liền tặc lưỡi đầy ý tứ.





Tốt xấu gì cũng là một lão tiền bối thế mà lại bị một tên tiểu bối không biết võ đức lột sạch, chỉ còn lại mỗi một cái quần cộc hoa.





Nhưng hắn ta vẫn phải nói: làm tốt lắm.





Á!





Lão già tóc đỏ gầm lên phẫn nộ, đầu tóc bù xù.





Lão ta đã bị đánh rất thảm, một bước thất thủ liền thua cả ván cờ, có gầm rống lớn hơn cũng vô dụng, lão ta bị đánh liên tục đến mức đứng không vững, mỗi một lần định phản công đều bị đối phương mạnh mẽ đánh gãy.





Bị bức đến phát điên, lão ta lại bắt đầu hiến tế tuổi thọ, mở ra một cấm pháp khác.





Cấm pháp của lão ta chính là một nguồn năng lượng huyết mạch mạnh mẽ chấn bay Triệu Bân.





Nổ!





Khi bị chấn bay ra ngoài, Triệu Bân liền quát lớn một tiếng.





Nói nổ liền nổ, lão già tóc đỏ còn chưa kịp đứng vững thì đã bị nổ bay lên trời, máu tươi xối xả tuôn xuống, trong máu tươi còn có lẫn từng khối thịt nát. Rõ ràng là lão ta đã bị nổ đến mức không còn ra hình người nữa.





Nhân cơ hội này một kiếm giết chết.





Triệu Bân định thân, chém ra một kiếm lôi phong.





Nhưng một kiếm của hắn còn chưa trúng vào lão già tóc đỏ thì trước mắt đã có một bóng người khác xuất hiện.





Đó chính là thi khôi Thiên Võ áo đen đã lao ra cản trở đường kiếm của Triệu Bân, sau đó còn mạnh mẽ tung một chưởng đánh Triệu Bân bay ngược ra sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK