Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khí thế của bọn họ vẫn rất chói mắt, nhưng lúc này cho dù khí thế có chói mắt cỡ nào cũng vô ích, tất cả đều bị thiên lôi đánh tới đen cả mặt, cả người bốc khói đen, mùi thịt nướng tràn ngập không gian, không ai có thể đứng vững trước thiên kiếp đột nhiên ập tới.


Ầm!


Thiên kiếp đánh xuống phá hủy cả một không gian rộng lớn.


Đám người không nằm trong tầm đánh của thiên lôi đều bỏ chạy tán loạn, vừa bỏ chạy vừa kêu la thảm thiết, có người còn kích động mắng to, không lâu sau đã lôi hết mười tám đời tổ tông của kẻ độ kiếp lên mà mắng.


Ở đây có nhiều người như vậy mà ngươi còn dám độ kiếp ở đây sao? Con mợ ngươi!


Ha... hắt xì hơi!


Triệu Bân hắt hơi cực mạnh.


Ai bảo hắn lại là người độ kiếp chứ! Nhất cử nhất động của hắn đều tác động lên thiên kiếp, cho dù chỉ là một cái hắt hơi cũng tự mang theo sự bá đạo của thiên lôi, mà những đòn công kích của hắn cũng sẽ có thêm uy lực của thiên kiếp trợ oai.


Từ đầu đến cuối hắn vẫn tiêu sái như không.


Độ kiếp đối với hắn chỉ có một quy tắc duy nhất: độ ở nơi có nhiều người!


Giờ phút này hắn đang thực hiện rất tốt quy tắc của mình, chân đạp bước Phong Thần lướt qua lướt lại, gặp chỗ đông người liền sà vào. Hắn đi tới đâu thiên kiếp đi theo tới đó, cảnh tượng tiếp theo thì hết sức đẫm máu, người nào bị đánh trúng cũng đều máu me đầm đìa, xương thịt văng tứ tung, cả ngọn núi phút chốc trở nên hỗn loạn không chịu nổi, bầu trời tối đen nhuộm đỏ máu tươi, lại có thêm sương máu cuồn cuộn trên bầu trời bị thiên lôi đánh xuống hóa thành tro tàn.


"Lần đầu tiên ta mới thấy có nhiều người bị thiên lôi đánh như vậy".


Thiên Vũ cầm kính viễn vọng nhìn về phía đó rồi nói.


Đây là một sự kiện cực kì lớn, đừng nói là người bị đánh, ngay cả người đứng nhìn cũng cảm thấy rất đau, chỉ có điều cũng cảm thấy rất thoải mái. Triệu Bân lần này mở ra thiên kiếp thật sự rất khí phách, hắn đã làm rất tốt, khiến cho người ít nói như Thiên Vũ cũng muốn khen ngợi không thôi.


Sở Vô Sương thì bình tĩnh hơn một chút.


Cô ta đã từng nhìn thấy thiên kiếp trước đó rồi.


Ở cổng Đế Đô cô ta đã từng nhìn thấy một trận thiên kiếp quy mô lớn, lần này nhìn thấy Triệu Bân độ kiếp thì cô ta liền đoán rằng ngày đó ở cổng Đế Đô người độ kiếp cũng chính là Triệu Bân, nếu đúng thật là như vậy thì rất thú vị.


Phải biết rằng:


Khi đó, Triệu Bân chỉ mới đạt cảnh giới Huyền Dương tầng 2.


Cảnh giới Huyền Dương tầng 2 mà có thể độ kiếp, trước giờ chưa từng có tiền lệ.


Nếu như có thời gian thì cô ta nhất định phải tìm Triệu Bân kiểm chứng, chủ yếu là bởi vì cô ta rất tò mò, bọn họ đều là người phàm mắt thịt, tại sao chỉ có hắn lại xuất chúng đến như vậy, đã không làm thì thôi, một khi làm chuyện gì thì luôn tạo ra động tĩnh cực lớn.


Ầm!


Trong khi hai người đang quan sát thì lại có thêm một ngọn núi bị thiên lôi đánh sụp đổ, đất đá văng tung tóe trong không trung, bên trong đống hỗn loạn có rất nhiều bóng người vừa bò vừa lăn ra ngoài, tất cả đều bị khói đen bao phủ, tóc tai xoăn tít, máu thịt be bét giống như lệ quỷ bò ra từ địa ngục.


Ầm! Ầm!


Phía sau chính là Triệu Bân.


Hắn đứng trên đỉnh thiên kiếp với màn thiên lôi bao quanh người, có rất nhiều người ngước nhìn lên đều cảm thấy chấn động, Thiên Vũ cùng Sở Vô Sương cũng giật giật khóe miệng, hắn đang bị thiên lôi đánh vậy mà trông vẫn vui vẻ, có thể thấy hắn chịu đòn giỏi đến mức nào. Trong lúc bị thiên lôi đánh hắn còn không quên hãm hại người khác một cách rất chuyên nghiệp, trên đời này người có tài năng giống như hắn thật sự không có nhiều.


"Là Cơ Ngân đang độ kiếp".


Có một nử tử tóc xanh cũng đang quan sát.


Cô ta đang đứng ngoài phạm vi độ kiếp, trước đó khi Triệu Bân bị vây sát thì cô ta cũng đã xông đến nhưng khi thấy có quá nhiều người đuổi giết Cơ Ngân thì cô ta lại cảm thấy chỉ có những kẻ không biết xấu hổ mới tham chiến. Bây giờ xem ra quyết định không tham chiến của cô ta rất là đúng đắn, nếu như lúc nãy cô ta xông vào đám đông thì chắc chắn cũng đã bị thiên lôi đánh, cho dù có chết hay không thì cũng sẽ mất nửa cái mạng. Về phần thiên kiếp, cô ta chắc chắn là do Cơ Ngân đã mở ra độ kiếp để hãm hại người khác.


Đừng hỏi tại sao cô ta có thể biết được, cô ta có thiên phú riêng của mình.


Nguyên nhân là bởi vì biết cho nên cô ta mới cảm thấy khiếp sợ.


Cái tên đó làm sao có thể mở ra một thiên kiếp khủng bố đến như vậy, thật là quá sức chịu đựng của người thường. Cô ta thổn thức tặc lưỡi, cảm thán về khả năng của Triệu Bân, cũng cảm thán về sự quyết đoán của Triệu Bân, hắn rõ ràng đã tính toán chuyện này từ khi nắm được hoa Bồ Đề trong tay, đúng là hãm hại người khác thật chuyên nghiệp.


Sự thật đã chứng minh mọi chuyện mà cô ta nghĩ đều chính xác.


Ngày thường thì hắn trốn chui chốn lủi, lúc mở ra thiên kiếp thì lại chạy qua chạy lại trước mặt người khác, rõ ràng là muốn chia tai họa cho tất cả mọi người! Không biết có bao nhiêu yêu nghiệt đã bị thiên lôi đánh thành tro bụi nhưng vẫn chưa phát hiện ra kẻ nào đang độ kiếp ở trong di chỉ Ma vực, chỉ có thể cùng nhau nắm tay xuống suối vàng.


"Ta hy vọng ngươi còn sống", nữ tử tóc xanh thầm nghĩ.


Cô ta vẫn còn phải giải quyết chuyện y phục với hắn nữa!


"Chính là hắn".


"Là Cơ Ngân đang độ kiếp".


Đám yêu nghiệt tụ tập lại với nhau, tất nhiên trong số đó cũng có không ít nhân tài.


Không chỉ có nử tử tóc xanh nhìn ra manh mối mà còn có người bị đang thiên lôi đánh cũng đã nhìn ra manh mối.


Vừa mới quát lên xong thì người đó liền bị thiên lôi đánh tiếp.


Điều này chính là do Triệu Bân đã đặc biệt chiếu cố hắn ta, trước đó người này đã đuổi giết Triệu Bân rất hăng hái.


"Cơ Ngân, ngươi đáng chết".


Những tiếng mắng chửi liên tục vang lên, ánh mắt của người nào cũng hằn đỏ lên dữ tợn y hệt lệ quỷ, bọn họ vừa quát vừa hộc máu, không biết là hộc máu do bị thương hay là do quá tức giận.


Đã nói mà, làm gì có chuyện tai họa tự nhiên ập đến!


Hóa ra chuyện này là do Cơ Ngân đã lên kế hoạch từ trước đợi bọn họ chui đầu vào rọ! Điều buồn cười chính là bọn họ đã tỉnh ngộ quá muộn, bị Cơ Ngân dắt mũi cả một đoạn đường! Có rất ít người đã từng gặp qua thiên kiếp, cũng có rất ít người có thể vượt qua thiên kiếp, hôm nay lần đầu gặp phải thiên kiếp lại liền bị thiên lôi đánh, phải bị động gánh chịu, chuyện này khiến cho tất cả bọn đều vô cùng phẫn nộ, không thể chịu đựng nổi.


Ầm! Ầm!


Triệu công tử không thèm trả lời, mà thật ra hắn cũng lười trả lời, hắn đã có trong tay công phu này thì tất nhiên phải đứng ở chỗ đông người thi triển rồi, thuận tiện còn có thể khiến cho những kẻ đã từng đuổi giết mình phải trả giá đắt.


Cái giá này đúng là quá đắt.


Triệu Bân thì không sao, nhưng còn Thiên Vũ và Sở Vô Sương thì tính sao?


Nói thật thì sau chuyện này bọn họ cũng không biết tính sao, bên trong đám người chạy không thoát đang liên tục mắng chửi rồi bị thiên lôi đánh chết kia đều là yêu nghiệt không tầm thường, đã có thể tiến vào di chỉ Ma vực nếu không phải là thiếu chủ tộc lớn hay Thánh tử truyền thừa của Đại Hạ thì cũng là Hoàng tử hoặc Vương tử ở các vương triều khác. Cho nên mới nói, công lao lần này của Triệu Bân đúng là quá lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK