Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy bốn chữ này, toàn bộ Thiên Âm Các, trên có các chủ, dưới có các đệ tử, đồng loạt run lên bần bật.











Thiên kiếp là thứ số kiếp kỳ lạ, trong phạm vi nhất định, không cần biết ngươi là người hay là yêu, là thú hay là ma, chỉ cần là vật sống thì nhất định sẽ gặp sét đánh bị động. Nếu là lôi kiếp bình thường còn đỡ, chứ nếu là kiếp của Cơ Ngân thì biến thành khung cảnh sét đánh hàng loạt rồi.





Nhân tài các nước đi tìm kiếm báu vật ở di chỉ Ma Vực ngày trước chính là ví dụ đẫm máu.





Nếu không phải là yêu nghiệt đồng cấp, ai lọt vào kẻ đó chết ngắc.





Thứ này cũng không hề quan tâm tới tu vi của ngươi.





Thiên kiếp luôn công bằng, người ở cấp bậc nào thì chịu thiên kiếp ở cấp bậc ấy.





“Mau, lui ra ngoài!”, Bích Tiêu lập tức hạ lệnh.





Cũng không cần cô ta phải nói, chúng đệ tử và các trưởng lão cũng đang lui ra rồi, không muốn cùng bị sét đánh thì phải chạy mau lên, ai chạy chậm thì khỏi cần chạy nữa.





Ơ?





Khi họ đang đi thì bầu trời đì đùng sấm chớp bỗng trở nên bình lặng.





Mây đen đang vần vũ cũng lập tức rút đi, lộ ra bầu trời sao thoáng đãng.





Thiên kiếp tan rồi!





Hay nói cách khác, Triệu công tử tự phong ấn thiên kiếp của mình rồi.





Thiên phạt là một thứ rất tốt, đồng thời hữu dụng hơn bất kỳ bí thuật nào, không thể lãng phí được. Sau này, hắn sẽ tìm một khung cảnh “hoành tráng” để độ kiếp, càng đông người càng tốt, đông người mới náo nhiệt! Chuyện này hắn làm quen tay rồi.





“Tự phong bế thiên kiếp?”, lão đạo áo niệm nhướn mày.





“Đúng là đại thần thông!”, Bích Tiêu chấn động trong lòng, thiên kiếp mà còn phong ấn lại được, thế thì đáng sợ quá.





“Chuyển!”





“Chuyển ngay trong đêm nay!”





Các trưởng lão hít một hơi thật sâu, không ai lời ra tiếng vào thêm, Thiên Âm sẽ di dời tới núi Bất Tử. Cơ Ngân tấn cấp tới cảnh giới Chuẩn Thiên, e là đã sở hữu khả năng chiến đấu có thể đối đầu cùng Thiên Võ. Một gốc cây to như thế, ôm sớm thì hưởng bóng mát sớm.





Tóm lại một câu: dù bị bán đi, chúng ta cũng chấp nhận!





Có được quyết tâm này, lòng ta cũng thấy an ủi.





Đây là lời đáp của Triệu công tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK