Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thông tin của ngươi từ đâu ra thế?”, Ma Tử liếc hắn.





“Ngươi thực sự nghĩ Ám Ảnh là để trưng à?”, Triệu Bân tỏ ra thâm sâu.






vietwriter.vn



“Nếu Đại Hạ đã biết từ lâu, tại sao không tiêu diệt chứ”, Ma Tử lườm Triệu Bân, biết thừa tên này đang lừa mình. Mạng lưới tình báo Ám Ảnh của Đại Hạ được mấy cân mấy lạng, hắn cũng biết chứ.





“Ta… tự có nguồn riêng”, Triệu Bân trầm ngâm.





Ma Tử không đồng tình, hắn ta tiện tay lấy ra một lá bùa màu đen.











Đó là bùa chú truyền tin, hắn ta vẽ vời một hồi trên đó, bùa chú lập tức biến thành tro.



vietwriter.vn






Cường giả của Ma gia đã ra khỏi núi Bất Tử, nhận được truyền tin bèn chạy thẳng tới một chỗ, số lượng không ít, đã vậy toàn là cảnh giới Địa Tạng. Cao thủ của Ma gia được lôi ra hết để tập trung sức mạnh, muốn dùng khả năng chiến đấu để chèn ép đối phương tuyệt đối, tốc chiến tốc thắng.





Đây là một quần thể núi.





Trên bản đồ đã ghi chú, tên nó là dãy núi Huyết Phong, đỉnh núi khá nhiều, thực vật um tùm.





“Là nơi này rồi”.





Cường giả Ma gia đến trước, phân tán ra khắp nơi.





Triệu Bân và Ma Tử đến sau.





Đêm nay trăng thanh gió mát, là một ngày đẹp trời để giết người cướp của, nợ cũ thù mới tính cả một lượt.





“Biết chọn chỗ ghê”.





Cường giả Ma Gia cười khẩy, không ít người từng đến khu vực này.





Họ không ngờ bên trong dãy núi ẩn giấu huyền cơ, đã vậy còn là một cứ điểm của Huyết Y Môn.





“Lối vào ở dưới lòng đất, lối ra ở lưng chừng núi”.





Triệu Bân chỉ vào hai nơi, tất nhiên hắn không biết được, là nhờ Nguyệt Thần chỉ điểm thôi.





Dứt lời, hai mươi cường giả Ma gia lên lưng chừng núi. Họ muốn tóm gọn cả ổ, không để tên nào chạy thoát.





“Đi theo ta!”





Triệu Bân sải bước, xuyên như con thoi giữa rừng.





Ma Tử và các cường giả Ma gia khác đồng loạt đi theo.





Giữa chừng, Triệu Bân không ngừng vung kiếm Long Uyên, thỉnh thoảng chém về phía cây cổ thụ, đôi lúc chém về phía vách đá, bởi vì những thứ này là cấm chế mà Huyết Y Môn để lại, nếu cứ lao vào dãy núi một cách xằng bậy sẽ chạm phải cấm chế, cũng sẽ bứt dây động rừng.





Chẳng được bao lâu, hắn tìm thấy một lối đi ngầm thông thẳng xuống dưới lòng đất.





Ở đầu tận cùng của ám đạo là một cánh cửa đá cao tới năm trượng, có thể thấy rằng địa cung này rất lớn.





“Để ta!”, đại trưởng lão Ma gia vuốt râu, định cho nổ tung cánh cửa đá bằng một đòn tấn công.





“Có cơ quan, ông không cho nổ được đâu”, Ma Tử túm lấy ông ta.



“Cái này hữu dụng hơn”, Triệu Bân mỉm cười, lôi ra cùng lúc mười mấy cỗ xe nỏ. Cửa đá mà cao thủ Địa Tạng không thể cho phát nổ không có nghĩa là xe nỏ không làm được, khả năng “đục lỗ” của xe nỏ rất đỉnh đấy. Còn về phía cơ quan, hắn có thể phá giải được, chủ yếu là không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK