Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có sự chỉ dẫn của Vương Trác cho nên bọn họ có thể tìm ra vị trí quặng mỏ một cách dễ dàng mặc dù nó nằm sâu trong rừng núi, khắp nơi đều có mây mù lượn lờ, còn có không ít trận pháp che lấp, ngoài ra còn có mê tung trận, nhưng mê tung trận này so với mê tung trận ở núi Bất Tử thì chỉ là trò còn nít.


"Ở bên đó".


Vương Trác dừng lại, chỉ về một hướng nói.


Không cần hắn ta chỉ thì người của Ma gia cũng đã nhìn thấy, bên trong mây mù lượn lờ thấp thoáng có một tòa thành cổ, bên trong thành cổ là một quặng mỏ, nơi đó là cấm địa của Huyết Y Môn, bọn chúng rất cẩn trọng trong việc khai thác mỏ, chậm rãi phát tài dựa vào nó.


“Đánh thế nào đây?”, lục trưởng lão thấp giọng hỏi.


"Mạnh mẽ xông vào".


Đại trưởng lão quát lớn một tiếng, mang theo Ma đao phóng ra đầu tiên.



vietwriter.vn



Nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão cũng lần lượt cầm theo Ma kiếm phóng ra ngoài, sau đó các cường gia Ma gia còn lại cũng nhanh chóng chạy theo, khí thế của ba vị cường giả Chuẩn Thiên phối hợp với rất nhiều cường giả Địa Tạng có thể nghiền nát mọi thứ trên đường họ đi qua.


"Ai?"


Trên tường thành truyền đến tiếng quát lớn


"Ông nội của ngươi".


Đừng hỏi làm gì, hỏi sao thì cũng chỉ có ông nội của ngươi mà thôi!


Câu này đã trở thành câu cửa miệng của các cường giả Ma gia.


"Có địch tập kích".


Một cường giả Huyết Y Môn quát lớn.


Phụt!


Một tia máu phun ra chói mắt, tam trưởng lão đã chém bay đầu kẻ vừa quát.


Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão lần lượt phóng thẳng lên một tòa lầu các, nếu như thông tin mà Vương Trác cung cấp là đúng sự thật thì kẻ trấn thủ nơi này là cường giả Chuẩn Thiên của Huyết Y Môn, binh đánh binh tướng đánh tướng, nếu như giết được tướng của đối phương thì tất cả mọi chuyện còn lại sẽ trở nên dễ dàng hơn.



vietwriter.vn



"Ai?"


Từ trong lầu các truyền ra tiếng quát, ngay sau đó có một bóng người lao ra.


Đó là một lão già tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, trên người khoác một tấm áo choàng lớn màu đỏ nhưng phía dưới chỉ mặt mỗi một cái quần cộc hoa, hơn phân nửa là đang ở trên giường “hành sự” thì đột nhiên có người đánh tới, bị quấy nhiễu một khắc xuân tiêu cho nên ngay cả quần dài cũng chưa kịp mặc, hai chân cố gắng lắm mới không nhũn ra, cảm thấy hết sức lạnh lẽo.


Ông! Keng!


Đại trưởng lão và nhị trưởng lão không nhiều lời vô nghĩa, ngay lập tức xông thẳng đến chém giết, một đao một kiếm phối hợp đánh lão già kia lui về phía sau. Cường giả Chuẩn Thiên cũng chia mạnh yếu, mà lão già tóc bù xù này chắc chắn không phải là một kẻ mạnh, xét về chiến lực thì còn không bằng Ngân Sơn lão quỷ, so với Kim Sơn lão quỷ thì kém xa.


"Ma gia?", lão già tóc bù xù chợt biến sắc.


Đáp lại lão ta chỉ có những đòn công kích liên hoàn của hai vị trưởng lão Ma gia.


Ầm! Bang! Ầm!


Ở một hướng khác, nhóm cường giả Ma gia cũng đã tràn vào tứ phía.


Sự yên tĩnh của màn đêm đã hoàn toàn bị phá vỡ.


"Tốc chiến tốc thắng".


Tam trưởng lão quát lớn, cầm Ma kiếm không ngừng công kích, các cường giả Huyết Y Môn trấn thủ ở đây lúc này hoàn toàn không thể ngăn cản thế công của lão ta, chính vì có lão ta mở đường cho nên nhóm cường giả Ma gia còn lại mới có thể tung hoành ngang dọc, cường giả của Huyết Y Môn lần lượt ngã xuống, máu huyết giàn giụa, chỉ có quỷ mới biết hôm nay tại sao lại có địch tập kích, mà số người trấn thủ ở quặng mỏ này cũng không quá nhiều, trong số những người ở đây có đến bảy phần là thợ mỏ, số lượng ít ỏi còn lại mới là cường giả Huyết Y Môn.


"Chạy, chạy đi đâu?"


Triệu Bân cầm Bá Vương Cung đứng trên lưng Đại Bằng, toàn thân có lôi điện bao phủ, liên tục bắn xuống những mũi tên bá đạo, một tên giết chết một người, đám cường giả Huyết Y Môn đều lần lượt phải xuống điểm danh ở Quỷ Môn Quan.


"Đằng kia, đừng để cho lão ta chạy mất".


Vương Trác đang đứng bên cạnh hò hét, hắn ta chỉ tay về phía một cường giả Huyết Y Môn đang bỏ chạy, đó là một lão già bị cụt một tay, trùng hợp làm sao hắn lại có thể nhận ra lão ta, lão ta là một con quỷ đội lốt người, thợ mỏ chết trong tay lão ta vô số kể, khoảng thời gian Vương Trác còn ở đây lão ta cũng đã không ít lần đánh hắn ta thừa sống thiếu chết cho nên hắn ta nằm mơ cũng muốn giết chết lão ta.


Quác!


Đại Bằng phóng nhanh như chớp, ngay lập tức đã đuổi tới.


"Cút!"


Lão già cụt tay quát lớn, khí thế Địa Tạng cuồn cuộn dâng lên.


Đáng tiếc, người mà lão ta phải đối mặt chính là Triệu Bân, hắn từ trên trời đáp xuống, khí thế mạnh mẽ khiến cho lão ta bị chấn động đến mức lảo đảo.


"Lão cẩu, để mạng lại đó".


Vương Trác hừ lạnh một tiếng, hắn ta cũng cầm theo roi sắt đen nhảy xuống, roi sắt đen có uy lực đánh vào tinh thần rất mạnh, lão già bị hắn ta đánh một roi liền kêu rên, đầu óc ông ông, thất khiếu đổ máu, lão ta còn chưa kịp hồi tỉnh thì con dao găm của Vương Trác đã cắm vào mệnh môn của lão ta và giết chết lão ta.


"Tốc chiến tốc thắng".


Lời của tam trưởng lão lại vang vọng trong tòa thành cổ.


Nhìn lên bầu trời lúc này đã có rất nhiều diều hâu đang bay vòng tròn, trên mỗi con diều hâu đều có người của Ma gia, phần lớn đều có cảnh giới Địa Tạng tầng 1, bọn họ đang quan sát toàn bộ thành cổ, nếu như có kẻ chạy ra ngoài thì sẽ ngay lập tức một đao giết chết.


Phụt! Phut!


Huyết quang bắn ra chói mắt, nhuộm đỏ tòa thành cổ dưới ánh trăng.


Huyết khí quay cuồng, dường như cả những ngôi sao cũng bị huyết khí nhuộm đỏ.


Có rất nhiều thanh âm tang tóc vang lên, nơi này đã giống như một luyện ngục vô tận.


Người của Ma gia ra tay không chút lưu tình, như sát thần tàn sát bốn phương.


Phụt!


Tam trưởng lão một kiếm chém chết một cường giả Địa Tạng, ngay lập tức gia nhập vào vòng chiến với cường giả Chuẩn Thiên.


Vòng chiến này mới thật sự là nóng hừng hực.


Lão già tóc bù xù của Huyết Y Môn đã chảy máu giàn giụa, nội tình của lão ta vốn không hùng hậu, lại phải chống lại liên hoàn công kích của hai cường giả Chuẩn Thiên cho nên không thể nào đứng vững, mỗi khi định bỏ chạy thì đều bị hai trưởng lão đánh chặn.


Á!


Lão già tóc bù xù gầm rống, bắt đầu mở ra cấm thuật.


Cấm thuật này mạnh đến nỗi khiến cho hai vị trưởng lão đều bị đẩy lùi.


Vèo!


Trong chớp mắt ngắn ngủi, lão già tóc bù xù đã phi thân bỏ chạy.


Đáng tiếc, trên đường bỏ chạy lão ta lại gặp tam trưởng lão Ma gia, tam trưởng lão liền vung kiếm chém lão ta trở lại, không đợi lão ta đứng vững thì nhị trưởng lão đã xông đến tung ra một chưởng khiến cho lão ta hộc máu giàn giụa, vừa mới hộc máu xong thì đại trưởng lão đã vác đao xông tới, một đao chặt đứt một cánh tay của lão ta.


"Xong".


Triệu Bân bỏ thời gian liếc mắt về phía đó, bắn ra một mũi tên giết chết lão ta.


Ngày hôm nay có không ít cường giả Huyết Y Môn đã bị tàn sát, chỉ còn lại một số ít cường giả Địa Tạng xuất sắc nhất vẫn đang ngoan cường chống lại, hơn nữa bọn chúng vẫn chưa từ bỏ hy vọng chạy trốn. Chỉ có điều cường giả Ma gia xuất hiện ở đây nhiều vô số kể, chỉ một lát sau thì gần như toàn bộ cường giả Huyết Y Môn đều đã bị tiêu diệt.


"Giết, giết, giết".


Có rất nhiều tiếng gầm thét cổ vũ truyền ra từ những nhà tù đá.


Đó đều là tiếng của những thợ mỏ bị giam giữ, bọn họ nhìn thấy người của Huyết Y Môn bị tàn sát thì cảm thấy hết sức phấn khởi, ngay lập tức đu bám trên những song sắt hô hào cổ vũ, nếu như bọn họ không bị nhốt sau những song sắt này thì bọn họ cũng đã xông vào tham gia công phạt đám người của Huyết Y Môn rồi.


Ở đâu có áp bức, ở đó có phản kháng.


"Đến đây".


Vương Trác tốt bụng đã phá hủy một nhà tù đá.


Triệu Bân cũng không chậm chân, ngay lập tức thả một nhóm thợ mỏ khác ra.


Ngay khi được thả ra thì đám thợ mỏ bình thường uể oải bây giờ lại chẳng khác gì những con ngựa bị đứt dây cương, ngay lập tức nhặt binh khí dưới đất lên rồi rít gào xông về phía đám người Huyết Y Môn còn lại, không cần biết có thắng được bọn chúng hay không.


"Có tiền đồ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK